Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 94

Những ngày cuối năm đang cận kề, em hãy viết một bài văn nói về những điều mình đã làm được, chưa làm được trong năm qua, điều mình mong muốn sẽ thực hiện được trong năm mới.

-----------------------------

     CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN - BÀI VĂN SỐ 94:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Hoàng Nguyễn Khánh Đan

     2019... Là Kỷ Hợi nhỉ? Chà... Một năm trôi qua nhanh thật đấy! Tựa như chưa nhắm mắt xong đã gần hết 1 năm rồi.... Nhưng là học sinh thì vẫn chưa thể thả lỏng mà cho bản thân cái cơ hội nghỉ ngơi những dịp này vì... thi học kì.

     Năm nay là năm thứ 7 mà em ngồi trên ghế nhà trường. 6 năm trước, em toàn là lớp phó gương mẫu, bài kiểm tra không có môn nào dưới 8. Thi học kì có nhiều môn điểm tuyệt đối. Nhưng năm nay, em lại bị lên làm... lớp trưởng? Vâng, chuyện em lên làm lớp trưởng có lẽ là việc mà em hối hận nhất từ đầu năm đến giờ. Nó, chính là nó, nó đã làm em suy sụp tinh thần, sức khỏe, kiểm tra điểm thấp vì không có thời gian để ôn bài (khụ, là do đám bạn trong lớp). Hồi nhỏ, em thường nghe mọi người nói năm tuổi sẽ rất xui xẻo. Ừm.... thì đúng là lúc đó em cũng chẳng muốn tin mấy cái mê tín dị đoan vậy đâu nhưng... công nhận là có xui thật! Điều em làm được thì chẳng nhiều, năm nay chỉ có được là: Học sinh giỏi lớp 6 và lên lớp 7, chấm hết! Nhưng đó chưa phải là hồi kết...

     Phía trên chỉ là chuyện nhỏ, đây mới là việc mà em thực sự không muốn nhất. Chắc là ai cũng đã từng nghe tiếng ba mẹ cãi nhau nhỉ, nó thường là việc mà trẻ con hay bỏ qua nhưng không, em lại là một đứa trẻ trong hoàn cảnh khác. Em đây là bị đuổi đó mọi người à!!! Ngồi ở phòng bên cạnh, nghe tiếng cãi nhau, em cũng muốn khóc lắm chứ, cũng muốn ba mẹ thôi giận, cãi nhau lắm chứ, nhưng khi nào cũng chỉ là: Mày thì giúp được cái gì? Con nít con nôi... Ra chỗ khác! Hoặc là chỉ một chữ: CÚT! (thật là, người ta cũng có trái tim chứ!)

     Em là con một, không thể không có gắng, phải cố lên, học thật giỏi, cố gắng bớt việc cãi nhau của người lớn trong nhà. Năm 2020, là năm Canh Tý, mong trong năm này bản thân vạn sự như ý, được học sinh giỏi, được tăng lương, được giúp ba mẹ xóa bỏ hiềm khích. Cuối năm rồi đó mọi người, mong mọi người đừng giống em đây, cố gắng nhé, để đạt được những gì mình đang theo đuổi. Nhân tiện cũng sắp đến giáng sinh rồi, mong những người đang (hoặc kể cả không) đọc bài này cũng sẽ có một cuối năm tràn ngập hạnh phúc, năm mới có nhiều tài lộc, giàu nứt đố đổ vách! Còn em? Ài... phải ôm đống đề cương với sách vở ra bầu bạn đây... Tạm biệt nhé, chúng ta vẫn sẽ còn gặp lại ~

                                                                                                               Một bạn nhỏ nào đó sắp bị nỗi buồn đè bẹp

                                                                                                                      Hoàng Nguyễn Khánh Đan~

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHÌ: Tiên

     Gió đông se lạnh luồng qua khe cửa, ghé lên mái đầu rồi len lỏi trong chăn làm rợn cả da người. Tôi cựa mấy cái như để xua gió đi rồi tiếp tục say giấc với chăn gối. Đột ngột tiếng nhạc xuân từ đâu nổi lên, vang cả một vùng trời, tôi giật bắn người ngồi dậy, bàng hoàng. Vài giây sau ngước lên, như cố ý màu đỏ chói để thu hút sự chú ý của tôi, tấm lịch mỏng lét trên tường hiện rõ con số hai mươi mốt nằm trên hàng chữ "tháng mười hai" để đánh dấu ngày hôm qua. Tôi bước lại xé lịch rồi tặc lưỡi trong vô thức. Lòng nao nao với những tờ lịch ít ỏi đếm đủ trên đầu ngón tay.

     Vậy là một năm nữa lại trôi qua, nhanh quá các bạn nhỉ? Nhưng ngần ấy thời gian cũng đủ cho ta làm biết bao nhiêu là việc rồi. Thời điểm cuối năm là lúc ta bộn bề chuẩn bị cho năm mới, nhưng việc lắng lòng nhìn lại mình trong năm qua cũng là một công đoạn quan trọng đấy. Cùng tôi điểm qua những điều tôi đã làm, chưa làm và sẽ làm, mà là những chuyện đáng nói thôi nhé! 

     Đầu năm nay, tôi vạch ra cho mình vô số kế hoạch với nhiều kỳ vọng hơn so với các năm trước. Bởi vì năm nay là cột mốc đánh dấu cuộc đời tôi sang một chương mới, chương trình học cấp ba! Tự nhủ mình cũng đã lớn rồi nên cũng cần sống theo kiểu "người lớn" một chút. Ấy vậy mà khi thực hành rồi mới biết cuộc đời không như là mơ! 

     Tôi lục lại ký ức trong ngăn tủ, là cuốn sổ ghi chép mà tôi đặt tên là "kế hoạch sống trong năm 2018". Lật trang đầu tiên, ba chữ "thời gian biểu" to tướng với màu sắc rực rỡ chiếm quá nửa trang, ý muốn thể hiện quyết tâm ấy mà. Quả thật tôi có làm theo, cài báo thức để nhắc nhở tôi mỗi ngày, nhưng dăm ba bữa lại sống "ngoại lệ" rồi dần dần mất hút thời gian biểu luôn. Điều đó làm tôi sống thoải mái hơn nhưng lại không tốt cho việc rèn luyện bản thân. Tôi sẽ lên lịch trình lại và cố gắng kéo dài thời hạn thực hành trong năm tới.

     Những chuyến đi chơi luôn là đề tài quan trọng đối với những đứa trẻ như tôi. Tôi đề mục "Du lịch năm châu bốn bể" ở trang tiếp theo. Nói cho khoa trương vậy thôi chứ tôi biết rằng mình chỉ du lịch trong nước thôi. Tôi đã đặt chân đến Tiền Giang, và biết thế nào là chợ nổi Cái Bè rộn ràng sông nước, biết công viên Cái Bè trải đầy hoa, có cả hồ sen nữa. Tiếp theo tôi đến Cần Thơ và nghe người ta kể rằng, xưa kia nơi đây có rất nhiều rau cần, mà hễ ai đi kiếm rau cần lại nhâm rượu ngâm thơ, dần dần lấy tên là Cần Thơ luôn. Nhìn thấy đất đai màu mỡ, cây cối xanh um, lúa gọi đầy đồng tôi mới thấm thía câu nói "Cần Thơ gạo trắng nước trong/ Ai đi đến đó lòng không muốn về". Đi đây đó thích thật, nhưng phải nhính thời gian lắm mới đi được. Vì vậy mà lâu rồi tôi chưa có dịp về quê thăm ngoại, ngoại tôi ở xa lắm. Tết này nhất định tôi phải về quê, ngoại tôi cũng đã già rồi nên tôi phải tranh thủ bên cạnh và chăm sóc ngoại khi còn có thể.

     Những trang tiếp theo là nói về đam mê của tôi. Đó là con đường văn chương! Cũng nhờ mỗi tuần đều tham gia "văn hay mỗi tuần" trên online math mà tôi bắt đầu có cảm xúc với văn chương. Tôi cũng chỉ mới phát hiện ước mơ trở thành nhà văn của mình trong nửa năm gần đây. Tôi đã viết rất nhiều bài văn, và cả truyện ngắn. Còn một bộ truyện đang làm dở dang, chắc chắn tôi sẽ hoàn thành trong năm tới và gặt hái nhiều thành công từ nó.

     Trong học tập tôi cũng đạt nhiều thành tích đáng khen, bởi vì tôi đã cố gắng rất nhiều mà. Đến cuối năm thì cầm được tấm giấy khen học sinh giỏi. Tôi vui lắm, nhưng sẽ càng vui hơn khi năm tới, ở một ngôi trường tôi vừa mới chập chững bước vào, tôi sẽ dành danh hiệu "học sinh xuất sắc" để làm rạng danh gia đình. Khi đó mẹ tôi sẽ ôm tôi, hôn tôi và... Mẹ? Ừ nhỉ, người mà mình yêu quý nhất. Hồi trước mình vẫn thường hay ôm mẹ, hôn mẹ và nũng nịu trong lòng mẹ hay yêu cầu mẹ hát ru mỗi đêm. 

     Còn bây giờ thì sao chứ? Sống theo kiểu "người lớn" là không còn âu yếm mẹ nữa sao? Là không còn dễ bộc lộ tình yêu với mẹ nữa à?

     Bỗng ngoài sân có tiếng xào xạc làm tôi thức tỉnh từ trong ký ức. Tôi nhận ra khóe mắt đã cay. Tôi nghĩ ngay đến mẹ sau đó và chạy ra cửa, đứng nép vào một bên, chăm chú nhìn ngắm mẹ đang quét sân, thật kỹ, thật kỹ. Đôi tay tảo tần của mẹ đã chấm thêm vài nốt sần. Làn da ngăm đen dường như đã đen nhẻm đi theo năm tháng. Sao nếp nhăn hiện rõ trên khuôn mặt thế kia? Cả quầng thâm đôi mắt vì nhiều đêm khó ngủ nữa... Mẹ ơi, con vẫn thường ngồi cạnh mẹ, nhổ từng sợi tóc mai cho mẹ, vậy mà con có thực sự để ý đến tuổi già của mẹ đâu. Con vô tâm trước sự đổi thay của mẹ trong khi chính con là người đã gây ra điều ấy. Mẹ đã vất vả lắm rồi, mẹ chẳng bao giờ than cả và con cũng chẳng bao giờ hỏi tới. Dường như con quan tâm chính con hơn là mẹ...

     Tôi không đứng vững được nữa. Tôi chạy tới ôm hôn mẹ và òa khóc: "Con... con... xin lỗi mẹ!". Mẹ tôi không biết chuyện xảy ra, nhưng tôi biết, mẹ tôi vừa mới trẻ ra thêm vài tuổi!

     Tôi thực sự rất hạnh phúc khi tết này tôi có mẹ, có gia đình ở bên. Tôi sẽ trân trọng điều ấy và quan tâm, chăm sóc, phụ giúp mẹ nhiều hơn. Để mẹ có một năm mới khỏe mạnh, an lành!

     Tết đoàn viên là cái tết ấm áp nhất. Hãy về bên gia đình và tận hưởng tình thân khi bạn còn có thể!

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI BA: Nguyễn Hiền Minh

     Một năm cũ lại sắp đi qua, nhường chỗ cho năm mới với những điều mới mẻ đang chờ đợi phía trước. Ngày cuối năm vẫn như bao ngày khác, vẫn đủ 24 giờ, nhưng dường như có chút gì đó dùng dằng, níu kéo và thấy trống trải vô cùng. Những ngày cuối năm tôi sợ thời gian trôi nhanh, có cái gì đó nuối tiếc nhưng có cái gì đó như hối thúc, chẳng thể hiểu được. Khi chiếc đồng hồ nhích dần từng tích tắc, khoảnh khắc kim giờ và kim phút chạm nhau trên một đường thẳng của ngày cuối cùng ấy đã là một khoảng cách rất xa. Là khoảng cách giữa năm cũ và năm mới, giữa điều đã cũ và điều sắp mới, giữa gần và xa; giữa những điều khó gọi thành tên… Ngày cuối năm, nhắn nhủ lòng mình sống chậm lại một chút để gói trọn cảm xúc yên bình khi một vòng tuần hoàn sắp khép lại… Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt café rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn. Ngày cuối năm, thèm được trở về nơi ấy, một nơi dù có đi hết cuộc đời vẫn khao khát được tìm lại. Đó là nhà. Để được hít lấy vội vàng vị đất sỏi mằn mặn, nồng nồng in hằn những bước chân cha và giọt mồ hôi của mẹ. Để biết rằng thời gian chẳng chờ đợi một ai khi không biết trân trọng. Mái tóc cha đã phủ đầy sương gió, đôi mắt mẹ ủ đầy nỗi lo toan. Dù thương, dù nhớ cũng chỉ nguyện cầu sự bình yên suốt quãng đời còn lại… Một đời người có bao nhiêu lần cuối năm? Con số thất thường, mơ hồ không ai trả lời được cho đến lúc “cát bụi lại trở về với cát bụi”. Một năm nữa lại sắp qua rồi, giữa dòng đời hối hả, bộn bề, ai trong chúng ta cũng đã có những lúc tưởng chừng đuối sức vì công việc và áp lực cuộc sống. Trong 365 ngày qua chúng ta có lúc hối hả tất bật, có lúc lại chợt thấy thanh thản bình yên sau những ngày tháng bận rộn. Dường như hôm nay, ngày cuối năm mọi lo toan, mọi gánh nặng đều được trút bỏ, để thấy những khoảnh khắc là yên ắng, là chan chứa, là bình yên… Những ngày cuối năm, bạn đã buông bỏ được những nỗi buồn, những nỗi tâm sự trong lòng mình chưa? Hãy buông bỏ tất cả và bắt đầu năm mới với nhiều điều thật mới mẻ, thật bình yên và thật vui tươi để chào đón một năm mới với nhiều thành công mới. Những ngày cuối cùng của năm, tôi nhớ lại một năm qua mình đã làm được gì và chưa làm được gì. Một năm qua với những thành tựu không được gọi là nổi bật, nhưng nó cũng là một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Nhưng cũng có không ít những lần chúng ta thất bại. Chúng ta dễ dàng mỉm cười với thành công nhưng luôn chạy trốn những lần bị vấp ngã. Không sao cả! Những ngày cuối năm, bạn đã buông bỏ được những nỗi buồn, và hướng tới những mục tiêu mới đầy hứa hẹn. Hãy nhớ, luôn sống tích cực, lạc quan bạn nhé.