Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 98

   "Tôi yêu sông xanh, núi tím; tôi yêu đôi mày ai như trăng mới in ngần và tôi cũng xây mộng ước mơ, nhưng yêu nhất mùa xuân không phải là vì thế.

   Mùa xuân của tôi - mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội - là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng,...".

(Thương nhớ mười hai - Bằng Việt)

1. Đoạn văn trên miêu tả mùa xuân ở miền quê nào? Chỉ ra cái hay của cách diễn đạt ấy.

2. Miêu tả cảnh mùa xuân ở miền quê nơi em sinh ra và lớn lên.

-----------------------------

     CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN - BÀI VĂN SỐ 98:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Nguyễn Thị Ninh

1. Đoạn văn trên miêu tả mùa xuân ở miền quê Bắc Việt - Hà Nội 

     Cách diễn đạt của tác giả rất hay, độc đáo và đặc biệt, và sinh động theo cách riêng của ông. Mở đầu đoạn văn trên, tác giả sử dụng điệp từ "tôi yêu" cùng với phép liệt kê để kể về từng cái mà ông yêu về sông xanh, về núi tím, về đôi mày ai như trăng... thế nhưng ông yêu mùa xuân lại không phải vì cảnh đẹp núi non kia. Mà đối với ông, tình yêu mùa xuân bắt nguông từ trái tim yêu quê hương của mình. Bắt nguồn từ cái mùa xuân ở Việt Bắc- Hà Nội. Và cùng với đó chính là một cái hay trong phong cách diễn đạt của ông nữa là ông đã nói về vùng đất Hà Nội với những đặc trưng tiêu biểu của vùng đất này để đến khi chỉ cần nhắc đến những đặc trưng ấy là người ta biết ngay đây là đang nói đến vùng đất Hà Nội. Ngoài ra ông còn sử dụng điệp ngữ cách quãng: "mùa xuân" cùng với hệ thông các từ láy như "riêu riêu", "lành lạnh" để tạo tính thanh nhạc cho câu văn, cũng như nhấn mạnh nội dung về mùa xuân mà ông đang muốn truyền đạt, gây ấn tượng cho người đọc về mùa xuân của ông.

Nhưng đối với em, thứ ấn tượng nhất trong đoạn văn trên của tác giả đó chính là cách mà ông đã mượn các hình ảnh thiên nhiên của mùa xuân đẹp đẽ mà tạo hóa ban cho để nói đến cái vẻ đẹp của vùng quê ông - Vùng quê Việt Bắc mà ông vẫn luôn khắc khoải trong tim.

2. Miêu tả cảnh mùa xuân ở miền quê nơi em sinh ra và lớn lên.

     Quê hương của em là một nơi có đất đỏ ba zan màu mỡ, nơi có những đồi cà phê bạt ngàn, nơi có những chiếc quạt gió xinh đẹp mới xây dựng màu trắng tinh, ở trên những đỉnh đồi. Và chắc có lẽ mọi người cũng đã đoán ra, nơi em được sinh ra và lớn lên chính là tỉnh Đắk Lắc.

     Ở chỗ em thì đến ngày 28 - 29 tết thì mọi người mới dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị  đón năm mới. Ngay từ sáng sớm ngày 28 thì đã nghe tiếng nói rộn ràng từ đầu đến cuối bản. Tất cả mọi người ai cùng bận rộn, mỗi người một việc, con gái thì giặt giũ, rửa chén, lau nhà còn con trai thì chặt tre về để làm cây nêu và vót tre để làm dây buộc bánh chưng và bánh tày. Từ trong sân đi ra, em đã thấy những thanh niên to, khỏe trong làng thay nhau vác từng cây tre lớn. Mỗi người một cây. Còn những người đi sau thì cầm những gùi chứa măng mới được đào, bắp măng màu vàng nhàn nhạt xen với màu trắng đục, to bằng tay của người lớn. Mỗi người được chia một ít về để ăn ngày tết. Theo em được biết thì mỗi năm, bản em đều đục măng,rồi chia cho mọi người ăn tết, mỗi nhà sẽ có một cách ăn khác nhau. Người thì muối măng,còn người thì nấu canh có người lại kho với gà ta. Đến giữa trưa, khi mà tất cả mọi người đã dọn dẹp xong thì mặt trời cũng đã lên cao. Ánh mặt trời mùa xuân thì không gắt gỏng như mùa hạ, cũng chẳng nhàn nhạt như mùa đông. Mà nó chiếu ra từng tia nắng ấm áp chiếu đến từng tán lá và cành cây. Cùng với mặt trời dịu êm là bầu trời xanh mát rười rượi cùng với những đám mây bồng bềnh trôi lênh đênh không biết đâu là điểm xuất phát cũng chẳng biết đâu là điểm dừng. Đứng trên đồi núi cao cùng với những chiếc quạt gió to mà hai người ôm không xuể, em càng nghe rõ hơn những tiếng hót líu lo của những chú chim sẻ, đôi lúc còn có cả họa mi nữa, nghe tất êm tai và tạo cho em cảm giác êm ả và bình yên tựa như nhưng đám mây đang trôi giữa trời kia, vô lo vô nghĩ. Nhìn kĩ hơn từ trên đỉnh đồi, em lại thấy mỗi căn nhà gỗ bé nhỏ kia, hay mỗi ngóc ngách đường làng đều thấp thoảng từng bóng dáng của trẻ con đang nô đùa. Nụ cười và ánh mắt tươi vui, hồn nhiên của những đứa trẻ lên tám, lên chín đấy làm cho em thấp thỏm và cảm giác như mình đang được trở lại dù là một chút thôi,cái thời con nít trong vắt ấy đi từ đầu bản đến cuối bản, hầu như ngày tết, nhà nào cũng treo trước cổng là cờ đỏ tươi cùng với ngôi sao vàng sáng chói. Mẹ em bảo đó là thể hiện tinh thần yêu nước và cũng là thể hiện lòng biết ơn của mỗi người đối với đất nước và những người anh hùng đã hi sinh để đổi cho chúng ta cuộc sống an yên như ngày nay. Tết ở quê em thì hiếm có nhà nào trưng hoa đào hay cây hao mai trước ngõ. Mà hầu như nhà nào cũng có một cây quất xanh tươi mơn mởn, với rất nhiều quả quất xung quanh thể hiện sự tấn tài, tấn lộc. Cũng là lời câu chúc của mỗi người, mong rằng năm nay sẽ là một băm hạnh phúc và tiền tài đong đầy Đến đêm 29. Cả nhà em cùng nhau quây quần gói bánh chưng và bánh tét, mẹ em còn làm thêm bánh gai và  bánh mật nữa. Thế nên khi đun lửa, ngọn lửa cháy rực sưởi ấm trong đêm lạnh lẽo, nối bánh thơm phức khiến cho em phát thèm. Cùng với đó chính là mấy trò chơi của lũ con nít chúng em, nào là nhảy dây, nhảy lò cò rồi rộng rắn lên mây. Tiếng cười vang rộn ràng của đám trẻ, cùng tiếng bàn luận,cãi nhau rồi còn cả tiếng hát vang nữa. Giữa đêm 29, cả bản em rộn ràng tiếng nói cười vui vẻ của đám trẻ con.Và cả tiếng nhắc của những người lớn khi thấy chúng em làm trò quậy phá nguy hiểm. 

     Mà vào ban đêm, chúng em còn được thấy những chú đom đóm bay lượn khắp nơi nữa. Bóng đèn sau lưng chú đom đóm cứ thoắt ẩn, thoắt hiện và lấp lánh trong đêm tối rất vui. Lũ trẻ chúng em thi nhau bắt đom đóm nhưng chẳng ai bắt được vì đom đóm vùa nhỏ lại vừa nhanh, lại thoắt ẩn, thoắt hiện khiến không ai lường trước được.

    Sáng hôm nay tỉnh dậy, thấy những ánh mai chiếu rọi từng góc phòng nhỏ của em, sáng nay đã là sáng 30 tết. So với sáng qua thì sáng hôm nay yên tính hẳn. Mẹ em cùng với những người khác trong bản đều xuống phiên chợ để mua những thứ cần thiết ngày tết. Phiên chợ 30 tết ở quê em thì rộn ràng và đông vui lắm. Có đủ loại món hàng khác nhau được trưng bày và buôn bán một cách nhộn nhịp.

     Mọi năm, đêm giao thừa thì thường rất vui vẻ và hối hả. Những tiếng pháo hao nổ khắp trời. Nhiều màu đẹp rực rỡ trong đêm tối. Mọi người cùng nhau ngắm pháo hoa mừng ngày tết đến. Cả nhà sẽ cùng quây quần ăn bánh chưng và chào mừng tết đến. Rồi còn nhiều hoạt động khác nữa.

     Càng nghĩ em càng mong ngóng ngày tết đến, được đón năm mới sang, được thăm các cô dì chú bác mà lâu nau em vẫn chưa gặp, được thăm các ông bà đã lâu em chưa thăm hỏi. Dịp tết, thật sự là một dịp đầy ý nghĩa và nhiều niềm vui và cũng là dịp gắn kết những người thân trong gia đình với nhau. Cầu mong cho một cái tết an yên,cầu mong cho một mùa xuân ngập tràn sức sống và hạnh phúc,  chúc cho mọi người một năm mới bình an và đạt được những ước mơ và nguyện vọng của bản thân. Chúc cho môt năm mới sum vầy.

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHÌ: Cẩm Tú

1.    Đoạn văn trên miêu tả mùa xuân ở miền Bắc.

      Cái hay của cách diễn đạt ấy chính là:

+) Mượn cảnh sắc thiên nhiên nói lên cảnh đẹp mùa xuân ở miền Bắc, nói lên những thứ mình yêu thích.

+) Miêu tả chân thực, gợi tả, gợi cảm.

+) Lấy những đặc trưng tiêu biểu của cảnh vật, con người nơi đây để người ta dễ nhận ra đây là vùng đất Hà Nội và đồng thời toát lên được sự thanh tao, đẹp đẽ và thơ mộng của vùng đất này.

2  

    Một năm có bốn mùa, mỗi mùa như là một món quà mà thiên nhiên ban tặng cho chúng ta. Mùa nào cũng có sắc thái riêng, phong cách riêng của nó. Mùa Xuân cũng vậy, luôn mang đến cho người ta cảm giác mới mẻ về một năm mới sắp đến. Mang cho người ta cái cảm giác vui vẻ, hào hứng khi được nhìn thấy cảnh sắc thiên nhiên khi Xuân đến.

    Hôm nay, tôi dậy rất sớm, mới tờ mờ sáng đã đi dạo cùng chị tôi trên ngọn đồi bao quanh lành tôi. Ánh nắng đã bắt đầu chiếu xuống, xuyên qua những tán cây. Từng giọt sương còn đọng lại trên những phiến lá đêm qua đã bắt đầu chảy dọc xuống, mang theo sự mát lạnh mà rơi xuống đất khiến những người đi qua không khỏi rùng mình. Đi đến đâu cũng thấy những chiếc lá tươi mới phủ kín cả rừng cây. Những chú chim nhỏ xíu cứ hót líu la líu lít mang đến một bầu ko khí vui tươi, mới mẻ. Ngọn đồi này vào mùa Xuân như được thay áo, chiếc áo với màu xanh mơn mởn, tươi tắn. Quả là ngọn đồi được dân làng tôi yêu quý, luôn báo hiệu cho người ta biết mùa nào đang đến. Và lần này cũng vậy, sự tươi mới của những tán cây đã báo hiệu cho chúng tôi biết: mùa Xuân đang đến.

    Dạo một vòng quang ngọn đồi xong xuôi, trời cũng bừng sáng hẳn. Ông mặt trời cũng đã nhô lên trông thấy, tiết trời này rất thích hợp để đi tham quan xung quanh làng tôi-không quá nóng, cũng chẳng lành lạnh như ban nãy.  Nhìn đâu đâu cũng thấy mới mẻ, cây cối nhú lên chồi non, muôn hoa cũng đua nhau ra nụ. Sự mới mẻ của tiết trời và cảnh sắc đã đem lại cho chúng tôi cảm giác thật thoải mái. Những dòng sông này, những ngọn núi này, những ngôi nhà và cả những cây cối này vẫn không thay đổi nhiều, duy chỉ có những tán cây xung quanh là xanh tươi hơn hẳn. Chẳng thay đổi nhiều về cánh sắc, nhưng trong lòng lại không như vậy; cảm giác mới mẻ, ấm áp ngập tràn trong lòng... đúng là đón Xuân về rất hạnh phúc. 

    Nói đến mùa Xuân, chẳng ai là không nghĩ đến một vườn hoa với bao nhiêu sắc màu rực rỡ,  đặc biêt là hoa đào và hoa mai- hai loài hoa biểu tượng cua năm mới, của mùa Xuân.  Trong vườn nhà ông tôi-mùa Xuân nào cũng thế, luôn xuất hiện hai loài cây: một Mai, một Đào. Cây Mai với màu vàng óng ánh rực rỡ. Cây Đào với một màu hồng nhẹ nhàng, dịu dịu như những cơn gió mùa Thu. Mỗi cây đều mang một màu sắc và đặc trưng khác nhau,  tuy nhiên nét tương đồng giữa chúng cũng không ít.  Hai loài hoa này đều mang môt vẻ đep mộc mạc, gian dị đi vào lòng người, bảo sao mà mỗi lần ngắm nó tôi lại thấy thật yên bình , cũng thật hạnh phúc chẳng kém vì lúc hai cây hoa này nở cũng là lúc báo hiệu cho năm mới sắp đến.  Từng cánh hoa mỏng manh, mềm mại đến nỗi chỉ cần một làn gió nhẹ cũng đủ thổi bay đi những cánh hoa mềm yếu đó rơi xuống đất một cách nhẹ nhàng, tạo nên mùi hương dìu dịu, nhè nhẹ. Đúng là chẳng cần phong cảnh đâu xa, những cánh hoa mềm mại ấy mà hòa lẫn với gió cũng đủ để tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp, mộc mạc, mang đậm bản sắc quê hương.   

    Mùa Xuân là mùa mà có một lẽ hội rất quan trọng và thân thuộc với người dân Việt Nam, đó chính là Tết. Tôi không thể quên được cái khoảng khắc mà những chiếc pháo hoa tung lên trời, những ánh sáng lấp lánh của pháo hoa hòa lẫn vào trời đêm, những tiếng hò hét của mọi người xung quanh; tất cả tạo nên một đêm 30 tết thật ý nghĩa. Chắc hẳn ai cũng đang 

háo hức chào mừng năm mới đến, bởi vì cái khoẳng khắc giữa năm mới và năm cũ; tất cả mọi người đều hô thật to dòng chữ: chúc mừng năm mới!!!

   Mùa Xuân, một mùa báo hiệu năm mới đến, một mùa mang đến cho tất cả mọi người sự mới mẻ, sự khởi đầu, mang đến một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, mang đến sự ấm áp của ánh nắng mặt trời khi chiếu xuống nơi đây. Tất cả những điều tuyệt diệu mà mùa Xuân đem đến, đều rất đáng để quý trọng!

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI BA: Kaitokuroba

Câu 1 : Đoạn văn miêu tả mùa xuân ở miền Bắc Việt Nam. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ và liệt kê. Cái hay ở đây là tác giả đã sử dụng biện pháp này rất tuyệt vời, vừa thể hiện được tình cảm của tác giả với mùa xuân miền Bắc, vừa khắc họa chân thực được hình ảnh sống động của mùa xuân. Làm cho đoạn văn có tính " thơ", có nhịp điệu.

Câu 2: 

     Năm mười hai, năm hoành hành của những bài tập không tên. Ngay cả mùa hè chuyển giao từ lớp mười một sang mười hai dường như cũng lặn mất tăm. Không còn những ngày hè thảnh thơi ngồi quạt ăn dưa hấu, không còn những ngày thu được dạo chơi dưới những khoảng sân đầy lá. Cũng không còn những ngày đông ấm áp lười biếng trong chăn... Cuối cùng cũng tới mùa xuân... Tôi tự nghĩ, có lẽ, nên cho bản thân nghỉ ngơi, hãy bước ra khỏi bàn học, ra ngoài, và thư giãn...

     Xin chào, đây là trạm dừng chân của những điều giản dị. Xin hỏi, bạn có muốn tiếp tục cuộc hành trình không? Có chứ? Tôi tin chắc thế. Bước ra ngoài, cảm nhận cái không khí mùa xuân thật giản dị, đó là điều tuyệt vời. Chúng ta sẽ không còn bị ràng buộc trong những công thức toán học, trong những phương trình hóa học hay bất cứ lời giải về cách tính vận tốc nào nữa, mà ta sẽ hòa mình trong thiên nhiên, trong cảnh đẹp mùa xuân của quê hương ta, để rồi được thỏa sức sáng tạo bằng bộ não phải đã ngủ quên bấy lâu...

     Hôm nay đã là 27 âm lịch rồi. Sáng sớm mà ngoài đường vô cùng nhộn nhịp.Những chiếc xe qua lại rất đông, đâu đâu cũng thấy nụ cười. Mọi người đều đang đi sắm Tết, Có rất nhiều đào, mai được chở trên xe ô tô, và cả xe máy nữa! Nhìn cảnh này, lại thấy trong lòng rộn ràng thêm. Năm nào nhà tôi cũng mua đào, hoặc quất, năm nay cũng không hề ngoại lệ. Trời có hơi se lạnh, nhưng cuối cùng, ánh mặt trời cũng bắt đầu bừng sáng sau một hồi ẩn mình trong những đám mây lửng lơ. Tôi thấy một bãi đất trống rất rộng. Đây chính là nơi mà hàng năm, người ta mang đào, mai, quất, trạng nguyên, huệ,..... ra để bán. Và năm nay cũng không thể là một ngoại lệ. Phải có hàng chục ' cửa hàng xuân" ở đây. Những cây hoa đào nở rộ, khoe sắc dưới ánh nắng ban mai dịu dàng. Một vài cánh bướm chập chờn đậu lại trên những cánh hoa, khép cánh ra vào mấy lần rồi lại nhấc thân bay đi, có lẽ, những loài hoa đang tổ chức một cuộc thi sắc đẹp, mà ban giám khảo chính là nhũng chú bướm lành nghề. Còn đối với tôi, hoa đẹp nhất ở đây, chính là nụ cười của mọi người.Họ háo hức xem những cành hoa đẹp, háo hức "vác" chậu quất về nhà, đôi khi đâu đó còn nghe thấy được tiếng kì kèo chất phác dễ thương. 

     Tôi vừa đi trên đường vừa huýt sao nhè nhẹ. Những cánh lá ven đường rì rào va vào nhau, hòa cùng tiếng chim líu lo tạo nên một bản nhạc dễ nghe. Tôi đã đi bộ đến khu vực thị trấn, nơi mà trước cửa nhà nào cũng bày quất, đào, hay mai. Chúng còn được trang trí bằng những dây nhấp nháy xinh xắn. Chà, buổi tối đi qua đây chắc phải đẹp lắm! Gần đây là bến xe. Người người lên xuống rất nhộn nhịp. Có lẽ ai cũng háo hức được trở về quê hương yêu dấu của mình. 

     Tới chợ. Ở đây có lẽ là nơi nhộn nhịp nhất trong vùng này. Người ta mua bánh kẹo Tết, mua giò, gà, đặc biệt là chuẩn bị mâm ngũ quả. Phải nói là ở bất cứ gian hàng hoa quả nào cũng đông nghẹt. Bao nhiêu quả đẹp, quả ngon, người ta tranh nhau mua hết! 

     Xuân đến, cây cối, vạn vật đều tràn đầy sức sống. Có lẽ cái thời tiết điều hòa của mùa xuân đã khiến cho chúng không thể không phát triển. Mùi thơm của vườn hoa đâu đó thoảng thoảng quanh đây.Cánh đồng lúa đang cái tuổi xuân xanh, xanh mơn mởn. Từng làn gió nhè nhẹ thổi qua, gợi lên những cơn sóng trên cánh đồng. Bên kia, những tia nắng ngọt ngào chiếu xuống dòng sông êm dịu, như rắc lên những tia lấp lánh:

                                         "Nao nao dòng nước uốn quanh
                                      Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang"

     Đây chính là mùa xuân cuối cùng mà tôi còn được học tại ngôi trường nơi quê nhà thân thương. Và cũng có thể, sau năm nay, khi đỗ được vào trường đại học mình mong ước.