Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 70

THỜI GIAN

Để nhận biết giá trị của một năm, hãy hỏi một người sinh viên thi rớt

Để nhận biết giá trị của một tháng, hãy hỏi người mẹ đang chờ đứa con chào đơi

Để nhận biết giá trị của một tuần, hãy hỏi một người phụ trách tờ tuần báo

Để nhận biết giá trị của một ngày, hãy hỏi người lao động quét rác

Để nhận biết giá trị của một giờ, hãy hỏi những người đang yêu

Để nhận biết giá trị của một phút, hãy hỏi người vừa trễ mất chuyến bay

Để nhận biết giá trị của một phần ngàn giây, hãy hỏi vận động viên điền kinh suýt đoạt huy chương vàng

Để nhận biết giá trị của một đời người, hãy hỏi người đang trong cơn bệnh nặng

Để nhận biết giá trị của năm tháng, hãy hỏi người thầy tóc bạc

Hãy tận hưởng từng giây, từng phút mà bạn có! Và chia sẻ thời gian cùng với mọi người để biến thời gian của bạn thành những khoảnh khắc hạnh phúc nhất!

Đề bài: Qua văn bản trên, anh (chị) suy nghĩ như thế nào về giá trị của thời gian? 

-----------------------------

CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN SỐ 70:

Dưới đây là bài văn đạt giải NHẤT: Edogawa Conan

     Thời gian là một khái niệm trừu tượng - là thứ liên tục chuyển động xung quanh chúng ta mà ta chẳng thể cảm nhận. 

      Chính vì thế mà ta cũng chẳng có thể nhìn thấu được giá trị của thời gian. Chỉ đến khi nó thực sự mất đi ta mới cảm thấy giá trị của nó to lớn biết nhường nào. Nhận định về giá trị của thời gian; có người cho rằng: "Thời gian là vàng". Nhưng cá nhân tôi cho rằng; thời gian quý hơn mọi thứ kim loại tồn tại trên thế giới này. Bạn có biết không? Đối với bạn bây giờ; một ngày có đáng là bao? Bạn lãng phí một ngày cho những thú vui vô bổ; cho những cuộc hẹn không hồi kết để rồi đến ngày thi bạn không đạt được kết quả như mong muốn rồi lại trách trời không thương; sao không cho mình thông mình bằng "con nhà người ta"; sao không cho mình nhiều thời gian như họ? Nhưng bạn nhầm rồi; thời gian dành cho mỗi người là như nhau và con nhà người ta" không phải chỉ có trí thông minh đâu; họ còn biết tận dụng thời gian nữa đấy! Họ cố gắng từng giây từng phút trong khi bạn đang lãng phí từng ngày từng giờ. Và bạn có biết không? Một ngày mà bạn đang lãng phí có thể là ngày cuối bạn tồn tại trên đời này đấy! Bạn đã từng thấy những con người mắc những căn bệnh hiểm nghèo chưa? Họ trân trọng những phút giây mà họ đang sống bởi họ biết rằng bất cứ phút giây nào sắp tới họ có thể sẽ mãi mãi rời khỏi cõi đời này. Đối với họ; lúc nào vàng bạc đá quý liệu có còn quan trọng? Quan trọng là sức khỏe và thời gian được ở cạnh người thân bạn ạ! Cũng như Stephen Hawking; khi ông được chẩn đoán mắc bệnh thần kinh vận động và khi đó các bác sĩ cho rằng ông chỉ sống thêm được hai năm nữa, ông đã rơi vào trầm uất. Nhưng cũng chính cái thời điểm u ám nhất của đời mình; ông mới nhận ra được giá trị quý giá của thời gian; của những người thân và của sự nghiệp. Chính nhận thức đúng đắn này đã giúp ông tiếp tục cố gắng và nhận bằng tiến sĩ dành cho nghiên cứu toán học xuất sắc nhất hàng năm của Cambridge. Không những thế nhờ những nỗ lực tuyệt vời; ông đã tiếp tục cuộc sống của mình tới tận năm 2018 chứ không phải chỉ hai năm như bác sĩ đã chuẩn đoán. Các bạn thấy đấy; thời gian là một trong những yếu tố có thể vực Hawking từ vực thẳm. 

     Bạn thì sao? Thử đặt mình trong hoàn cảnh của ngài ấy; bạn thấy được giá trị của thời gian như thế nào? Tự trả lời câu hỏi này nhé! Vì vậy; ngay từ bây giờ; hãy biết quý trọng thời gian của bản thân. Nó là vô giá đấy! Bắt tay làm việc gì đó ngay để thể hiện sự quý trọng thời gian của bạn đi nào. Nếu chưa biết làm gì thì đơn giản bạn có thể ôm hôn cha mẹ bạn - việc mà có thể bạn chưa từng làm trước đây. Hãy làm đi; làm tất cả những gì bạn có thể khi bạn còn có thể. Đừng để đến khi hối hận cũng không kịp. Thời gian không chờ đợi một ai!

Dưới đây là bài văn đạt giải NHÌ: Bùi Thị Anh Thơ

     Chúng ta đều mắc phải những điều sai, không hợp lí hay bị trễ giờ làm, giờ học, chuyến xe và vô vạn thứ khác xảy ra, vậy đã bao giờ ta tự đặt câu hỏi cho mình tại sao những điều đó lại đến với ta không? Nó chỉ do một lí do mà chắc hẳn có nhiều người chưa biết đến, phần lớn chỉ do ta đánh mất thời gian hay chưa suy nghĩ về thời gian mà ta đã làm. Với chỉ hai từ thời gian nhưng nó là cả một món quà kì diệu mà cuộc sống trao tặng cho con người, những gì mà đã biến dần theo thời gian thì không thể lấy lại. Chính thế mà ai hiểu được nó thì mới biết quý trọng, giữ gìn và ý thức vì nó còn giá trị hơn tất cả, hơn những vật chất mà ta có được.

     Thời gian như một thứ vô hình, ẩn nấp, che dấu ta, nó chỉ từ từ trôi từ ngày này qua ngày khác một cách chậm chễ nhưng khi nó đi qua thì không thể lấy lại được. Khi nó đã trôi qua nó như biến vào vô thẳm không còn tồn tại. Những gì ta đã làm sơ suất hay bỏ dở và cho rằng chỉ là việc nhỏ mà không hề động đến nhưng khi trôi qua mấy ai biết được nó to lớn và quý trọng đến nhường nào. Khi mất rồi ta mới thấy thời gian trôi nhanh làm sao nhưng ta đâu nghĩ đến trước đó mà phản ánh thời gian. Như ta đã nói trên thì thời gian là một món quà mà cuộc sống tặng ta hay do tạo hóa ra. Nhưng nó không như những thứ do tạo hóa khác có thể lấy lại còn thời gian nó đã trôi là mất hết, mất tất cả. Không thể ra những sự trùng lặp, trở lại với thời gian cũ, nó thể lưu trữ trong mình hay cất dấu đi một nơi nào đó. Đâu phải ai cũng cảm nhận thời gian theo một cách định mà nó theo từng con người hiểu được thời gian và biết thực hiện đúng chứ để đánh mất nó mới biết nó quan trọng thì cũng chẳng còn giá trị gì nữa nên hãy đón nhận thời gian bằng cả tâm lòng của mình.

      Muốn nhận biết thời gian quý giá thì ta phải vận dụng vào đời sống như khi ta đi thi mà sơ suất hay chủ quan không để ý đến bài cho dù là một bài ít điểm hay dễ dàng làm nó cũng có thể làm cho ta bị mất đi một kết quả mà đã từng phấn đấu trong năm học. Người ta nói sinh con 9 tháng 10 ngày bạn hãy nghĩ đến từng tháng mà người mẹ mong ngóng và háo hức đón nhận đứa con chào đời, đứa con của mình của trời trao tặng cho ta. Những thời gian quý trọng mà không biết bảo vệ chúng thì coi như không . Câu “Để nhận biết giá trị của một tuần, hãy hỏi một người phụ trách tờ tuần báo” nó cũng chỉ bao quanh vấn đề về thời gian mà thôi. Thời gian trôi theo ngày, theo giờ, theo phút, theo giây tuy nhỏ bé nhưng là cả một vấn đề lớn đối với chúng ta. Một ngày mà không có người lao công quét rác thì ta có cảm thấy thiếu đi một thứ gì đó, một ngày thôi nhưng nếu ngày nào cũng như vậy thì ảnh hưởng rất nhiều đến môi trường quanh ta. Một phút giây cũng là cả một vấn đề với những hành khách đi máy bay chả may chậm lỡ chuyến. Chẳng như ta có công việc lớn mà lỡ bay thì việc đó còn tồn tại không. Chắc hẳn ai cũng biết kết quả đúng không? Một vận động viên điền kinh ta ví dụ như đang chạy sắp tới đích nhưng do chủ quan không để ý đến thời gian thì cũng như mất huy chương vàng. Thời gian to lớn lắm mấy ai có thể định nghĩa được nó, trôi qua là biến mất nhưng khi chưa qua ta đâu biết hạu quả gì xảy ra nên thanh thản không để ý đến nó. Với nhiều lí do trên đều khiến cho ta nhận biết được thời gian thì còn vô vạn thứ khác mà cuộc sống cho ta.

      Học sinh còn đang ngồi trên ghế nhà trường thì phải biết ý thức và quý trọng thời gian chứ đừng để nó trôi qua mới biết cảm nhận thì là vô giá trị. Vì vậy, chúng ta hãy tận dụng từng phút giây để đừng bao giờ hối hận, nuối tiếc vì đã quá lãng phí thời gian.