Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 60

 

Bức ảnh trên đề cập đến hiện tượng nào trong xã hội?

Hãy viết một bài văn nghị luận bày tỏ suy nghĩ của em về tình trạng ấy.

-----------------------------

Chúc mừng bạn Bae joo-hyeon đã đạt giải NHẤT Văn hay hàng tuần - Bài văn số 60:

     "Mỗi ngày đến trường là một ngày vui, một ngày tiến bộ". Đó đã là câu khẩu ngữ quá quen thuộc với mỗi học sinh ngồi trên ghế nhà trường. Nhưng, hiện nay, mỗi ngày đến trường đã không còn là một ngày vui nữa mà chúng đã thành những ngày bị bắt nạt. 

     Tình trạng bạo lực học đường đã không còn mới nhưng mỗi lần nhắc đến là một lần dư luận dậy sóng. Đơn cử là vụ việc ở Hưng Yên khi một nữ sinh lớp 9 bị bạn bè lột quần áo, đánh hội đồng chỉ vì ít nói, nhút nhát. Chắc bạn đang hỏi tại sao những vụ việc như thế lại xảy ra trong chính môi trường dạy con người ta nên người? Tại sao những học sinh cùng học một lớp với nhau lại gây ra những sự việc như thế? Thì tôi xin trả lời với bạn rằng, vấn đề này liên quan đến cốt cách của một con người.

     "Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng". Tấm lòng trong câu hát của Trịnh Công Sơn chắc khiến bạn liên tưởng đến những hành động giúp đỡ người khác,..Nhưng tấm lòng tôi đang đề cập đến chỉ đơn giản là hãy đứng lên bảo vệ bạn của mình khi họ bị bắt nạt. Nhiều học sinh cho rằng việc đấy quá sức và vô cùng thừa thãi. Phải chăng đó chính là bức tường cản các bạn nói lên tiếng nói bảo vệ bạn mình? Hay những học sinh đó cho rằng xem những người bạn của mình đánh đập, thậm chí quay và đăng lên mạng là một chuyện bình thường và không đáng chỉ trích? Con người chúng ta từ khi nào đã trở nên vô tâm với những sự việc như thế? Con người ta từ lúc nào đã quên rằng chúng ta phải bảo vệ bạn bè mình khỏi những trò đùa tai quái ấy? Từ khi nào chúng ta đã a dua, cổ vũ bạn mình trò đánh đập người khác như thế?

     Có lẽ bạn cho rằng những gì tôi nói đã quá xa so với thực tế thì xin thưa với bạn rằng, những điều tôi nói không hề thừa. Chỉ cần một ánh nhìn vô cảm, một tiếng cười khúc khích, một tiếng vỗ tay, một lời nói miệt thị, một động tác quay lên mạng,...Bạn có biết đó chính là những sức mạnh vô hình làm cho những người thực hiện hành vi bạo lực đó có suy nghĩ rằng họ đúng và những người bị bắt nạt đang bị bạn dồn xuống vực hay không? Bạn có biết những người đang bị bạn cười nhạo sẽ có tâm trạng như thế nào? Và khi bạn nhận ra lỗi lầm thì còn kịp để bạn sửa chữa không?

     Nhưng, bạn có biết chỉ cần một lời nói bảo vệ được cất lên, bạn đã cứu vớt một con người từ vực thẳm và làm cho những người bạo hành đó nhận ra lỗi lầm của mình? Nếu bạn biết sức mạnh lời nói có tác dụng như thế, tại sao bạn không dũng cảm nói lên: "Dừng tay lại đi, không có vui đâu." hay "Hãy thôi ngay hành động ngớ ngẩn của bạn lại đi"...

     Điều đó thật kỳ diệu phải không? Bạn có thể giúp một người mà không cần đắn đo, suy ngẫm, thì đó là bạn đã làm được việc tốt rồi đấy. Nhưng thật thiếu sót nếu như chúng ta không có vòng tay bảo vệ của nhà trường, giáo viên và xã hội. Mọi người cần quan tâm hơn trong việc giáo dục con em mình để những đứa trẻ được sống trong một môi trường lành mạnh, không bạo lực để chúng nhận ra rằng sống trong một thế giới không bạo lực tốt hơn sống trong môi trường bạo lực luôn rình rập khắp nơi.

     Vậy thì hãy tin tôi đi, sống trong đời này ai chẳng từng bị bắt nạt, từng đánh vào bạn mình,... thì hãy nhận ra lỗi lầm của mình và kiến tạo nên một môi trường học tập, môi trường sống lành mạnh để những chủ nhân tương lai của đất nước ta thật sự là những người có tài năng, nhân cách tốt.