Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 45

                                                   NHỮNG DẤU CÂU

Nếu coi cuộc đời mỗi người là một bài văn, và những chặng đường đời là những câu văn, thì những quyết định trong đời cũng giống như những dấu câu...

Cuộc đời mỗi người bắt đầu từ một dấu hỏi.

Số phận đặt ra nhiệm vụ cho con người phải giải mã dấu hỏi bằng những sự lựa chọn. Nhưng cuộc sống lại yêu cầu con người nhiều hơn là những sự chọn lựa...

Mỗi người phải tự tìm cho mình một cách sống riêng để cuộc đời mình kết thúc bằng dấu chấm. Nhưng không phải ai cũng có thể đặt cho mình một dấu chấm.

Không ai có thể viết hộ bài văn cho người khác. Mỗi người chúng ta đều đang tự viết nên bài văn về cuộc đời mình bằng những dấu câu. Dấu chấm hỏi, dấu chấm lửng, dấu chấm phẩy,... và cả những hệ quả đằng sau những dấu suy ra... Những dấu ba chấm... như là những khoảng lặng...

Sẽ có đôi khi sự mệt mỏi khiến người ta không còn muốn viết tiếp những trang tiếp theo của đời mình. Nếu buông rơi cây bút, đơn giản là bài văn về cuộc đời bạn sẽ vĩnh viễn dang dở. Không ai muốn đọc bài văn dang dở. Một bài văn dang dở là một bài văn vô nghĩa.

Còn bạn, bạn sẽ kết thúc bài văn của mình bằng dấu câu nào? 

Dấu chấm hỏi, dấu chấm lửng, một dấu chấm... hay là một dấu chấm than?

                                                                         (Đàn hương hình, Mạc Ngôn, Nô-ben văn chương 2012)

Hãy viết một bài văn nghị luận xã hội nêu ra và lí giải cho sự chọn lựa ấy.

----------------

   Chúc mừng các bạn dưới  đây đã nhận được giải thưởng Văn vui hàng tuần của OLM:

- Giải nhất: Nguyễn Thị Thảo Linh

- Giải nhì: LƯƠNG HOÀNG ANH

---------------

Sau đây là bài viết của bạn đạt giải nhất: Nguyễn Thị Thảo Linh

     Ai cũng có sự lựa chọn riêng, từ những quyết định nhỏ nhất cho đến những việc có thể thay đổi cả cuộc đời. Mỗi người chúng ta có thể nắm chắc nó trong tay, cũng có thể đánh rơi nó mãi mãi. Điều này tuỳ thuộc vào suy nghĩ riêng của mỗi con người. Có thể bạn luôn khao khát muốn giành được một điều gì đó thì bạn phải cố gắng từng giây, từng phút mà thành; không ai ngồi không mà lại hưởng thành quả. Tôi cũng vậy, điều mà tôi luôn muốn gìn giữ và đi theo đơn giản chỉ là một dấu chấm than. 

    Tôi biết, mỗi dấu câu đều mang giá trị, ý nghĩa riêng của nó. Mỗi dấu câu lại hướng tới cho ta những con đường khác nhau. Nhưng đối với tôi mà nói, dấu chấm than vô cùng quan trọng. Bạn cứ thử tưởng tượng ra mà xem. Giả sử vào một ngày nào đó, ai cũng nói đều đều, khô khan, không có ngữ điệu. Thế giới thật buồn tẻ và đáng thương biết bao! Thử hỏi đứng trước một chuyện vui của mình, đơn giản là đạt được con điểm mười ao ước trong kì thi, đậu vào trường đại học yêu thích, có nghề nghiệp mong muốn chẳng hạn, chắc hẳn bạn sẽ rất sung sướng. Đứng trước một đứa trẻ ăn xin bị tàn tật, bạn sẽ thấy như thế nào? Như tôi thì chắc chắn cảm thấy rất đau lòng và thương cảm. Bị người bạn thân của mình phản bội, thử hỏi bạn có đau lòng không? Chắn chắn có. Người khác vu oan bạn, chửi bới bạn, bạn có giận hay không? Đừng bao giờ nói với tôi chữ "không", bởi khi bạn nói điều đó, bạn đã đánh mất dấu chấm than của riêng bạn, trở thành người vô cảm.

      Với tôi bây giờ, cảm xúc thật đáng quý. May mắn làm sao, tôi biết yêu thương, giận hờn, biết buồn biết vui, biết cảm nhận mọi thứ trên thế gian này. Mọi người biết không? Tôi còn nhớ, khi tôi mới mấy tuổi, hễ bị bố mẹ trách mắng là tôi lại trốn vào phòng, trùm chăn nằm khóc. Tôi cứ khóc, khóc mãi. Tôi buồn lắm chứ. Tôi cũng biết đau. Vì thế, hồi đó, tôi rất ghét cảm xúc, ghét vô cùng, tôi không muốn bản thân phải trải qua những cảm giác khó chịu như thế. Nhưng càng lớn, tôi càng hiểu, cảm xúc là thứ trời ban, có nó, tôi mới biết quan tâm tới cuộc sống, cảm nhận mọi thứ xung quanh mình. Một xúc cảm không bao giờ nhỏ, nó lớn, lớn đến mức mà ngay tôi đây cũng không thể biết hết được. Dấu chấm than để sau sự cảm nhận. Mọi người biết vì sao không? Vì nó giúp ta biết được, chí ít, hiện tại, ta vẫn có cảm xúc, từ đó ta mới biết lo, biết nghĩ về nhiều điều.

      Một dấu chấm than thôi, giá trị thật lớn lao, thể hiện hết thảy cảm xúc con người. Đem đến cho ta nhiều bài học quý giá. Hiển nhiên cũng chính vì vậy, con đường tôi đi theo luôn có dấu chấm than. Tôi cũng muốn kết thúc cuộc đời bằng một dấu chấm than, kết thúc một câu chuyện bằng tình yêu của riêng mình.