Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 128

                                                                                            

Một người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe hơi mới mua của mình thì cô con gái 4 tuổi của ông lại dùng đá để viết lên chiếc xe ấy. Điên tiết, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh rất nhiều, và ông không nhận ra mình đang đánh bằng một cái mỏ lết. Lúc đến bệnh viện, cô bé phải cưa bỏ tất cả những ngón tay của mình vì vết thương quá nghiêm trọng.

Khi đứa trẻ nhìn thấy cha, cô bé tuyệt vọng hỏi “Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?”. Người cha đau đớn trong lặng câm. Ông trở lại chiếc xe hơi và tức giận đá vào nó. Phải đến lúc thấm mệt ông mới nhìn vào chỗ có những vết rạch mà con gái ông đã viết nên, cô bé đã viết.

“Con yêu cha.”

1. Hãy đặt nhan đề cho câu chuyện trên.

2. Câu chuyện trên đưa ra vấn đề: Cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”. Đừng để sự nóng nảy tức thời làm bạn cả đời phải hối hận.

Hãy viết một bài văn ngắn trình bày suy nghĩ của em về vấn đề đó.

------------------------------

Các bạn trình bày lời giải đầy đủ của mình vào ô Gửi Ý kiến phía dưới (chú ý không copy trên mạng). Ba bạn có lời giải hay và sớm nhất sẽ được giải thưởng từ Online Math (Giải nhất 200 000 đồng, giải nhì 100 000 đồng, giải ba 50 000 đồng). Giải thưởng sẽ được công bố vào Thứ Năm ngày 20/08/2020. Câu đố tiếp theo sẽ lên mạng vào Thứ Sáu ngày 21/08/2020.

------------------------------

Các bạn đạt giải các kì trước chú ý: các bạn mở hộp tin nhắn mới để nhận giải thưởng. Trong trường hợp không nhận được tin nhắn nhận thưởng thì các bản liên hệ với tài khoản Admin.

CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN - BÀI VĂN SỐ 128:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Lyly

1.  Em đặt nhan đề cho câu chuyện là: Vết thương đau nhất. Vì trong sau câu chuyện này, ai cũng có vết thương cả. Chiếc xe bị cô bé dùng đá rạch lên bị tổn thương về vật chất - thứ tưởng như cực kì quan trọng trong xã hội ngày nay, vết thương này đương nhiên đau. Cô bé bị chính ba ruột của mình đánh đến mức phải cưa tất cả ngón tay, đây là viết thương về thể xác rất lớn trong lòng cô bé và một phần nào đó bị ảnh hướng đến tâm lý. Thế nhưng đây vẫn chưa phải vết thương đau nhất. Vết thương đau nhất chính là người ba khiến con gái mình mất đi tất cả ngón tay chỉ vì nhất thời tức giận. Đó là vết thương trong lòng, là vết thương giày xéo đến tận lương tâm và cả trái tim. Là muốn hối lỗi, muốn chuộc lại lỗi lầm nhưng đã quá muộn màng. Đó chính là vết thương ê ẩm nhất, khốc liệt và đau đớn nhất.

2. Câu chuyện trên đưa ra vấn đề: Cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”. Đừng để sự nóng nảy tức thời làm bạn cả đời phải hối hận.Hãy viết một bài văn ngắn trình bày suy nghĩ của em về vấn đề đó.

Bài làm

Xã hội ngày càng phát triển mạnh mẽ đặc biệt là ngành công nghệ thông tin ,và cũng theo những thiết bị thông minh và hiện đại đó chính là những gồng quay ngày càng nặng nề của cuộc sống. Chính những guồng quay đó, khiến có tính cách của chúng ta cũng có nhiều thay đổi. Cũng có nhiều người bởi vì gồng quay áp lực của cuộc sống mà trở nên dễ nóng nảy, hay bực tức từ những điều nhỏ nhất. Và có lẽ những người phải chịu thiêt thòi lớn nhát chính là những người thân cùng những đứa trẻ sinh ra trong hoàn cảnh ấy. Bởi lẽ cuộc sống này,tức giận hay yêu thương đều không có một giới hạn hay chuẩn mực nào cả. Chúng ta hầu hết chỉ hiểu là nên tức giận càng ít càng tốt,cười càng nhiều,cho đi yêu thương càng nhiều càng tốt.Thế nhưng chính bởi vì không có giới hạn nên nhiều người trong chúng ta không kiếm chế của bản thân. Rất có thể trong những phút nóng giận mà làm điều hối hận cả đời. Trong câu chuyện kia,ông bố vì xót chiếc xe hơi mới mua nên mới nóng nảy mà đánh cô con gái. Để rồi sự nóng nảy nhất thời đó đã khiến ông hối hận,khiến ông lại đi đánh chiếc xe.

Phải chi trước lúc đánh cô con gái nhỏ, ông giữ đủ bình tĩnh, xem cô gái đó viết bằng đá lên xe thứ gì và hỏi cô bé vì sao lại làm như vậy thì có lẽ, mọi chuyện đã không xảy ra. Trong cuộc sống của chúng ta cũng có nhiều người như vậy, trong lúc tức giận họ làm tổn thương những người mình yêu thương nhất, để lại vết thương lớn khó có thể vãn hồi mà đến cuối cùng chỉ có thể sống trong hối hận muộn màng.

Bởi thế mới nói :Cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”.

Cuộc sống với những gồng quay nặng trịch này,có bao nhiêu thứ mà ta cảm thấy nóng nảy,tứcgiận.Nào là công việc lương thấp,lịch làm việc bận rộn,liên tục deadline,...Nên nói tức giận không có giới hạn,điều này đương nhiên đúng.Vì không một cơn giận nào là to lớn nhất cả,ta vẫn có thể tức giận hơn.Thế nhưng lại có câu nói ."Giận quá mất khôn".

Nếu trong lúc tức giận ấy,ta làm tổn thương đến những người ta thương yêu và thương yêu ta nhất.Để lại vết thương thể xác và tinh thần cho họ,để lại nỗi đau đớn,dày vò thành cơn ác mộng của chính ta thì thật đáng sợ biết bao nhiêu.Nhiều người nói " có tiền mua tiên cũng được". Thế nhưng tiền chỉ là một công cụ giúp chúng ta hạnh phúc. Những vết thương của ta và người thân ta là thứ mà tiền không thể chữa lành được.Cũng như cô bé kia,bàn tay đã hoàn toán mất đi,cho dù người cha có bán chiếc xe hơi đi cũng không thể đổi lấy bàn tay nguyên vẹn lúc ban đầu của cô bé.Tất cả giờ chỉ còn lại bi thương

Giờ người cha có hối hận thì cũng chỉ là muộn màng ,có cố gắng đến mấy cũng không thể thay đổi hiện thực nữa rồi. Và trong cuộc sống này,có bao nhiêu người cũng giống như người cha kia, vì tức giận mà đánh mất bản thân,làm lu mờ lý trí và khiến cho bản thân hối hận tột cùng. Vậy nhưng đâu chỉ cơn giận không có giới hạn, cả yêu thương cũng không có giới hạn. Tình yêu thương là một loại tình cảm rất đẹp giữa người với người. Và em tin,chỉ cần có tình yêu thương, mọi thứ trong cuộc sống đều sẽ nhẹ nhàng hơn, tình yêu có thể làm dịu nhẹ mọi cơn giận dữ và nóng nảy. Chỉ cần ta đủ bình tĩnh và đủ yêu thương

"Còn gì trên đời đẹp hơn thế

Người với người là để yêu nhau"

- Tố Hữu -

Cuộc sống này với đầy những suy nghĩ,lo toàn về vật chất,áp lực về tâm lý khiến cho ta cũng dần quên mất lý do ta bắt đầu.Chúng ta cố gắng là vì muốn bản thân và những người yêu thương ta có cuộc sống hạnh phúc hơn,thế nhưng do áp lực của gồng quay cuộc sống ta cũng dần quên mất đâu là thứ quan trọng nhất.Để những vật chất còn quan trọng hơn cả người thân mà ta quên mất rằng “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”.

Những đồ vật quanh ta dù có đắt đỏ ra sao cũng chỉ là để sử dụng,hư có thể sửa,mất có thể mua mới.Còn những người yêu thương ta và những con người bên cạnh ta. Họ là những con người tuyệt vời mà thượng đế ban tặng để cùng đồng hành với ta cả một đời.Những người đó là để yêu thương ,là những thứ không thể sửa chữa hay mua mới được.Vi tình yêu không thể sản xuất hàng loạt,đó là loại tình cảm rất đẹp đẽ của người với người

Sau tất cả, việc học cách trân trọng những người xung quanh ta ,cân bằng lại cuộc sống.Hiểu được giá trị của đồ vật cũng như cách để yêu thương những ngừoi quanh ta. Học cách kiềm chế cơn giận để  nó không trở thành hiểm họa lớn phá hủy và làm tổn thương những người mà ta yêu thương nhất. Phải luôn thật bình tĩnh trước mọi việc,vì dù có khó khăn đến mấy rồi cũng sẽ có cách giải quyết.

Bạn và tôi là một con người,đã là người thì đương nhiên sẽ có cảm xúc.Sẽ có tủi hờn đau đớn và mệt mỏi ay những áp lực trong cuộc sống.Thế nhưng hãy cùng nhau học cách làm một con người bình tĩnh và giàu yêu thương để cùng nhau tuyên truyền đến những người xung quanh ta.Để kiềm chế cơn giận một cách đúng đắn cũng như can ngăn khi những người quanh ta làm tổn thương đến người khác do nóng giận nhất thời

Cuộc sống này nói ngắn không ngắn,nói dài cũng không dài,những thời gian trôi không chờ đợi ai,vậy nên trong tuổi thanh xuân,trong tuổi đời đẹp đẽ ấy.Hãy làm thật nhiều điều tốt và ý nghĩa cũng như yêu thương những người xung quanh để chúng ta không phải hối hận hay phí hoài cả một đời.

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHÌ: Bae joo-hyeon

1. Nhan đề cho câu chuyện trên: " Con gái, cha xin lỗi."

2. Bài viết:

Trên đời này, có những thứ có thể quay đầu làm lại khi biết mình mắc lỗi lầm; nhưng cũng có những chuyện dù muốn cũng chẳng thể nào sửa chữa được. Tình yêu thương một khi đã rạn nứt, dù chỉ với những lý do, những nguyên nhân dù nhỏ đến lớn, khách quan hay chủ quan, đều mang lại những sự đau đớn về mặt thể xác lẫn tinh thần, những sự hối hận muộn màng đến mức cắn rứt lương tâm.

 "Cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn." Tình yêu thương và sự tức giận là hai cảm xúc trái ngược nhau, nhưng cùng có một điểm chung, cả hai đều chẳng có một lằn ranh giới giới hạn nào cả. Tình yêu thương bắt nguồn từ lòng nhân hậu, tình yêu của người với người, với vật, với mọi thứ xung quanh, biến chúng ta thành những con người đáng quý, đáng trân trọng. Nhưng còn sự tức giận, một khi nó bùng cháy lên trong tâm khảm, lập tức khiến ý trí chúng ta mù mờ, không còn biết suy nghĩ đúng sai, thiệt lợi mà vô tình làm nên những nỗi đau, gây tổn thương đến những người mà chúng ta yêu quý. Có điều, con người chúng ta sống trên thế gian này, đang trói buộc tình yêu thương vào một góc tối của trái tim mà để cho sự tức giận lộng hành trong những câu nói, hành động của mình với những người, vật khác một cách không có kiểm soát.

Sự tức giận của bạn bắt nguồn từ những việc nhỏ nhặt, như: "Hôm nay trời mưa lớn khiến bạn không thể đi chơi"; " Hôm nay bạn bị điểm kém và bị ăn đòn" và thậm chí chỉ là việc có một viên đá khiến bạn ngã trên đường chỉ vì bạn không nhìn thấy nó. Những việc lớn hơn như : Mất tiền, bị người nào đó va vào lúc đi đường và cả việc chiếc xe mới của mình bị xước do đứa con của mình gây ra như trong truyện,... Tất cả, tất cả những việc đó khiến bạn bực tức, giận dữ, gặp ai cũng mặt nặng mày nhẹ, cũng quát tháo om sòm,...  Những điều này vô tình khiến cho những người xung quanh bạn bị tổn thương vô cùng.

Thế tại sao bạn lại không học cách kiềm chế bản thân mình lại cơ chứ? Kiềm chế chút cảm xúc của bản thân, bạn sẽ nhận ra rằng mọi thứ thật ra cũng chẳng to tát như bạn nghĩ. Hôm nay trời mưa ư? Thì để hom sau đi cũng đâu muộn. Bị điểm kém ư? Lần sau bạn cố gắng là được mà, không phải sao? Còn mất tiền, bị xước xe? Hãy bình tĩnh lại mà tìm kiếm, nhìn nhận vấn đề thật cẩn thận rồi hành sự, để tránh những hiểu lầm, thiệt hại to lớn có thể xảy ra. Đấy, chỉ đơn giản như thế thôi, bạn đã khiến cho cuộc sống của mình thật nhẹ nhàng rồi.

“Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”. Đồ vật và con người ta không giống nhau. Đồ vật dùng để đo đạc, để xúc cơm, để giúp chúng ta sửa chữa đồ dùng, nhưng con người thì không thể. Con người sinh ra là để yêu thương. Con người không phải chỗ để xả tức, để chúng ta đánh đập, hành hạ. Đồ vật có thể chịu đau bởi chúng không cảm nhận được gì nhưng con người ta đâu phải như thế. Con người ta biết đau, biết khóc, biết tủi thân. Thật đau đớn làm sao khi lại là chỗ xả giận cho người khác, bị oan mà không thể lên tiếng bảo vệ mình.

Có những hành động tức giận xảy ra vội vàng, không suy xét cẩn thận như người cha trong câu chuyện trên khiến cho đứa con gái nhỏ của mình vì thế mà phải chịu tổn thất cơ thể, tinh thần vô cùng lớn. Phải cưa đi những ngón tay của mình quả thật rất đau đớn. Một câu hỏi ngô nghê :“Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?” của cô bé đã thực sự khiến chúng ta nhói đau. Người cha hối hận nhưng quá mu

Có những hành động tức giận xảy ra vội vàng, không suy xét cẩn thận như người cha trong câu chuyện trên khiến cho đứa con gái nhỏ của mình vì thế mà phải chịu tổn thất cơ thể, tinh thần vô cùng lớn. Phải cưa đi những ngón tay của mình quả thật rất đau đớn. Một câu hỏi ngô nghê :“Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?” của cô bé đã thực sự khiến chúng ta nhói đau. Người cha hối hận nhưng quá muộn màng, ông đã để cho mình bị cơn giận dữ xâm chiếm, để rồi làm tổn thương đến đưa con gái mà mình yêu thương, trân trọng nhất, khiến nó mất đi những ngón tay một cách oan uổng. Dòng chữ " Con yêu cha" cuối truyện thật sự khiến người cha, và ngay cả chúng ta cũng phải suy ngẫm lại những hành động bộc trực, nông nổi mình làm khi tức giận có thật sự là tốt hay không? Chỉ trút được gánh nặng một lúc, nhưng lại mang nỗi đau cả đời.

Bạn của tôi à, nếu trong cuộc sống này bạn cảm thấy đang bị bủa vây bởi hàng ngàn, hàng vạn những sự việc khiến bạn tức giận, thì hãy bình tĩnh, suy nghĩ kỹ càng, loại bỏ chúng ra khỏi đầu thật nhanh, để không phải khiến co bạn, cho những người bạn yêu thương phải chịu những nỗi đau về thể xác, tinh thần không đáng có, bạn tôi nhé!

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI BA: Bé Xa

1. Nhan đề: Hối hận muộn màng

2.    Cuộc sống thật tươi đẹp, hạnh phúc biết bao nhiêu khi con người yêu thương nhau. Có nhiều người ví tình yêu thương như một viên đá nhiều màu sắc, biến hóa muôn hình vạn trạng xuất phát từ tận trong con tim của mỗi người. Yêu thương là vô hạn. Nhưng sự tức giận cũng vậy, nóng giận là căn nguyên của rất nhiều những đổ vỡ trong cuộc sống, yêu thương và tức giận chỉ cách nhau một ranh giới rất mong manh.

     Đầu tiên chúng ta phải hiểu được tình yêu thương là gì? Tình yêu thương được hiểu đó chính là sự sẻ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Tình yêu thương định nghĩa dễ nhất đó cũng chính là sự đồng cảm và như cũng chất chứa được tinh thần nhân loại mà con người dành cho con người. Trong cuộc sống của chúng ta, lòng yêu thương có một ý nghĩa vô cũng quan trọng vì nó làm cho mối quan hệ giữa người với người trở nên tốt đẹp. Cuộc sống vì thế mà cũng trở nên thân thiện, ấm áp, vui vẻ và hạnh phúc hơn. Ví dụ như trong một gia đình, nếu mọi thành viên thật sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc và chia sẻ với nhau mọi khó khăn trong cuộc sống thì chắc chắn sẽ tạo dựng được một không khí gia đình đầm ấm và hạnh phúc. Lòng yêu thương không phân biệt màu da, ngôn ngữ, khoảng cách giàu nghèo sẽ tạo điều kiện làm cho mọi người xích lại gần nhau hơn.

     Thế còn như thế nào là sự tức giận? Tức giận là một dạng phản ứng tự nhiên của con người về mặt cảm xúc. Khi nhắc đến ảnh hưởng của sự tức giận, người ta sẽ nghĩ đến tác hại nhiều hơn là lợi ích. Bởi lẽ một khi cơn giận dữ ập tới, sẽ khó ai có thể tỉnh táo để kiểm soát chúng ở mức độ vừa phải để không phải buông ra những lời lẽ gây tổn thương người khác.

     Trong câu chuyện trên, người cha đã tức giận mà không chỉ kiềm chế được bản thân, điên tiết, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh rất nhiều, và ông không nhận ra mình đang đánh bằng một cái mỏ lết. Nhưng rõ ràng chúng ta thấy một điều rằng, trong thâm tâm ông, ông cũng yêu con gái của mình. Trong phút giây nhất thời, người cha chỉ nghĩ đến chiếc xe quý giá của mình mà quên đi tình yêu của đứa con gái dành cho ông. Trong cuộc sống, người ta có thể biết là "Đồ vật là để sử dụng nhưng con người là để yêu thương", vậy mà vẫn không kiềm chế được sự tức giận của mình.

     Có một câu nói rất hay rằng tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt họ và chính mình. Khi cơn tức giận đã đi qua, đa phần là mỗi chúng ta đều thấy cắn rứt về những gì mình đã làm trong cơn giận dữ. Cơn nóng giận đã biến chúng ta thành con quái thú, dằn vặt những người mà mình yêu, che mờ mắt chúng ta, để chúng ta bỏ qua những yêu thương mà họ dành cho ta. 

     Giống như những đứa trẻ thường "nổi điên" khi nghe ba mẹ mắng chúng, chúng nói rằng họ không thương mình và chúng rất ghét họ. Nhưng đợi khi lớn lên thêm chút nữa những đứa trẻ ấy mới biết đó là những lời yêu thương mà thôi.

      Giận dữ là một phần cảm xúc của con người, không thể tách rời. Tuy nhiên, sẽ thật bi kịch nếu bạn để cơn giận vượt quá tầm kiểm soát. Con người ở vào lúc nóng giận sẽ không có lý trí và nói những lời làm tổn thương người khác. Đừng để một phút nóng giận mà làm bạn hối hận cả đời.