Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 127

"Thành phố gì mà kì lạ. Giữa tâm dịch vậy mà:

- Mạnh thường quân còn đông hơn cả bệnh nhân.

- Đội ngũ công an, bộ đội, y bác sĩ luôn được tiếp sức hết mình từ cơm ngon đến nước mát.

- Người lao động nghèo, sinh viên mắc kẹt lại chả lo đói vì đã có rất nhiều điểm phát lương thực thực phẩm miễn phí.

- Con buôn khẩu trang thì sợ ế vì đi đâu cũng thấy "Phát khẩu trang miễn phí".

- Xe bán tải, xe 4 - 7 - 16 - 35 chỗ nối đuôi hàng dài sẵn sàng hỗ trợ đội từ thiện.

- Giờ thì còn có cả những nhóm xe luôn sẵn lòng đưa đón mẹ bầu đi sinh nữa.

- Đội ngũ xe hoạt động du lịch liên tục gọi đến đường dây nóng, xin đăng ký công tác đón đưa các Bác sĩ tăng cường cho Đà Nẵng đến các bệnh viện làm nhiệm vụ, dù biết tham gia là chắc chắn 14 ngày cách ly không về nhà.

Quả thực, trong cuộc chiến này, không 1 ai bị bỏ lại phía sau. Và dù ở giữa tâm dịch, chúng ta phải thực hiện giãn cách xã hội, nhưng khoảng cách từ trái tim đến trái tim lại ngày càng gần hơn bao giờ hết."

(Theo Vietnamnet.vn)

1. Đặt tiêu đề cho đoạn thông tin trên.

2. Viết một bài văn ngắn bày tỏ suy nghĩ của em về vấn đề được đặt ra trong bức ảnh trên.

------------------------------

Các bạn trình bày lời giải đầy đủ của mình vào ô Gửi Ý kiến phía dưới (chú ý không copy trên mạng). Ba bạn có lời giải hay và sớm nhất sẽ được giải thưởng từ Online Math (Giải nhất 200 000 đồng, giải nhì 100 000 đồng, giải ba 50 000 đồng). Giải thưởng sẽ được công bố vào Thứ Sáu ngày 14/08/2020. Câu đố tiếp theo sẽ lên mạng vào Thứ Sáu ngày 14/08/2020.

------------------------------

Các bạn đạt giải các kì trước chú ý: các bạn mở hộp tin nhắn mới để nhận giải thưởng. Trong trường hợp không nhận được tin nhắn nhận thưởng thì các bản liên hệ với tài khoản Admin.

CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN - BÀI VĂN SỐ 127:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Vũ Thị Như Quỳnh

1.  Đặt tiêu đề cho đoạn thông tin trên.: Cuộc chiến không ai bị bỏ rơi

2: Lòng người là thứ khó dò nhất thế gian và cũng là lúc khiến cho cảm thấy ấm áp nhất vào những lúc khó khăn. Mấy ngày gần đây, khi mọi người đã bắt đầu buông lỏng cảnh giác vì đại dịch dần dần lắng xuống thì có một số người tham cái lợi trước mắt mà đưa một số người dân Trung Quốc nhập cảnh trái phép, và người dân khắp nơi đi du lịch Đà Nẵng khi dịch bệnh vẫn còn tiềm ẩn dẫn đến bây giờ có gần 20 ca tử vong. Khó khăn là vậy đấy ,ca bệnh đã gần tới 1000 người nhưng chúng ta vẫn bắt gặp được một số hành động đẹp của Đà Nẵng – thành phố trong tâm dịch, những người dân mình như: “- Mạnh thường quân còn đông hơn cả bệnh nhân/- Đội ngũ công an, bộ đội, y bác sĩ luôn được tiếp sức hết mình từ cơm ngon đến nước mát/- Người lao động nghèo, sinh viên mắc kẹt lại chả lo đói vì đã có rất nhiều điểm phát lương thực thực phẩm miễn phí/ - Con buôn khẩu trang thì sợ ế vì đi đâu cũng thấy “Phát khẩu trang miễn phí”/- Đội ngũ xe hoạt động du lịch liên tục gọi đến đường dây nóng, xin đăng ký công tác đón đưa các Bác sĩ tăng cường cho Đà Nẵng đến các bệnh viện làm nhiệm vụ, dù biết tham gia là chắc chắn 14 ngày cách ly không về nhà.”… còn rất nhiều hành động nữa đã đả động vào trái tim con người khiến chúng ta cảm thấy dù mình là ai cũng không bị bỏ rơi.                     

Đất nước chữ S – Việt Nam chúng ta đẹp lắm. Thiên nhiên cảnh vật bao quanh bởi hơi thở sức sống của những con người lao động bình dị gần gũi nhưng cái đáng quý nhất chính là tấm lòng, sự đùm bọc của nhân dân chúng ta: “ lá lành đùm lá rách”. Có lẽ dù bạn ít nhiều không đọc báo, không xem tin tức nhưng cũng nghe thoáng qua đài phát thanh, radio … về những hành động đẹp của dân mình khi mọi người biết tin Đà Nẵng đang có nhiều dịch lan truyền : những chú bộ đội ngày ngày túc trực ở biên giới để chống cho dịch bệnh lan vào nước. Họ bị mưa nắng vập dùi, bữa đói bữa lo nhưng ta vẫn thấy được họ luôn sáng ngời lên trên khuôn mặt những  niềm tin hi vọng một ngày đất nước sắp hết dịch. Những người “thiên thần áo trắng” từ khắp nơi chạy về Đà Nẵng thề quyết tâm hết dịch mới về nhà. Họ mệt mỏi quá độ trong lúc làm việc và đã có những vết hằn sâu trên mặt do đeo khẩu trang nhiều giờ hay ngất xỉu, nhưng dù vậy họ vẫn tận tình chăm sóc bệnh nhân của mình từng bữa cơm hằng ngày: “ Đội ngũ công an, bộ đội, y bác sĩ luôn được tiếp sức hết mình từ cơm ngon đến nước mát.”… và còn rất nhiều hành động đẹp khác.              

Trong tâm điểm dịch ở Đà Nẵng nhiều người dân nghèo, học sinh nghèo cứ ngỡ rằng mình bị bỏ rơi không có đủ thức ăn để sống qua ngày nhưng không phải vậy - “ Người lao động nghèo, sinh viên mắc kẹt lại chả lo đói vì đã có rất nhiều điểm phát lương thực thực phẩm miễn phí.” Một việc làm nhỏ thôi nhưng cũng đã gắn kết con người lại với nhau hay ngay cả đến những cái khẩu trang, họ không tăng giá dù là tâm của dịch bệnh vẫn chưa tới 100k mà họ còn phát miễn phí khẩu trang cho nhau làm cho “Con buôn khẩu trang thì sợ ế vì đi đâu cũng thấy "Phát khẩu trang miễn phí"”. Đó là bài học cho tất cả mọi người về sự đùm bọc thương yêu của con người hiền lành, chất phác Đà Nẵng gửi tới cho chúng ta.

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHÌ: Nguyễn Quỳnh Hương

1, Em xin đặt tên cho đoạn trên là : TRÁI TIM CỦA NHỮNG NGƯỜI CON ĐÀ NẴNG

2, Em đến từ Đà Nẵng, nơi hiện giờ là tâm điểm của dịch Corona lần thứ hai. Tuy phải sống trong điều kiện giãn cách khó khăn nhưng trái lại, em được chứng kiến rất nhiều hành động rất đáng trân trọng của mọi người.   

Qủa thật, "khó khăn thì mới biết được lòng nhau", tất cả mọi người đều chung sức đẩy lùi dịch bệnh. Từ các y bác sĩ là những người trực tiếp ra "mặt trận" đầy rẫy khó khăn và nguy hiểm ấy đến những cô chú mạnh thường quân, các anh chị đi từ thiện phát khẩu trang miễn phí, đến từng cá nhân mỗi gia đình đang trong thời điểm cách ly này và cả nhà nước cũng đang hướng về phía thành phố yêu thương của em. 

"Chống dịch như chống giặc", nếu dịch bệnh này là một chiến trường thực sự, thì ai cũng đang làm tốt nhiệm vụ "đánh giặc" của mình. Những người nghèo không bao giờ bị thiếu thốn bất cứ thứ gì và có lẽ cũng sẽ không cảm thấy thiếu đi bất cứ thứ gì, bởi lẽ, trái tim của những người thiếu thốn với những ai đang giúp họ đã gắn kết lại với nhau rồi!

Từ khi còn nhỏ, em thấy nghề bác sĩ rất khó đạt được và cũng không thích làm nghề đó lắm.... nhưng ngay lúc này, em thấy họ như “những thiên thần”, ngày đêm âm thầm chữa trị cho những người bệnh, trái tim bé nhỏ này lại xúc động hơn bao giờ hết, sự kính trọng và tình cảm yêu mến của em lại ngày càng sâu sắc đối với những chiến sĩ dũng cảm đang đấu lại với tử thần để cứu sống những người bệnh vô tội. 

Cuối cùng, xin cảm ơn những ai đã và đang âm thầm chữa trị ấy, cảm ơn các chú công an ngày đêm giữ trật tự cho phố phường, cảm ơn các cô chú mạnh thường quân đã giúp đỡ mọi người trong thời gian khó khăn này. Xin chân thành cảm ơn các cơ quan nhà nước đã quan tâm đến thành phố và người con Đà Nẵng. Và xin cảm ơn ý thức của mỗi chúng ta để dịch bệnh không tiếp diễn." Sau cơn mưa, trời sẽ lại sáng", mỗi chúng ta cần cố gắng, lạc quan và hi vọng không ngừng về một ngày không còn cái tên " Corona" trên thế giới này.

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI BA: phan cao nguyen

1. Nhan đề: Tình người nơi tâm dịch                                           

Bài làm   

Quê tôi một thành phố được mệnh danh là " Thành phố đáng sống". Quả thực là vậy, tôi vô cùng tự hào về quê mình, về những danh lam thắng cảnh, không chỉ thế nơi đây luôn đầy ắp tình người.         

Đất nước ta có 54 dân tộc anh em, ai cũng mang trong mình dòng máu Rồng tiên, là người con của đất Đại Việt. Ta luôn chung một nhịp đập, cùng là một gia đình sống dưới mái nhà mang tên Việt Nam. Từ miền núi tới đồng bằng, từ Bắc vô Nam, từ hải đảo vào rừng sâu ta luôn nắm tay nhau phát huy một truyền thống đẹp vô cùng của dân tộc là “tương thân tương ái”.         

Nhìn vào bức ảnh đó là cảnh một người đang tặng những bó rau, lương thực thực phẩm. Còn có tấm bảng treo một dòng chữ thay lời người cho nói "  Nếu bạn cần thì lấy một phần, nếu bạn ổn thì phần người khác". Một dòng chữ nhỏ thôi nhưng có sức mạnh thật phi thường. Nó nói lên tấm lòng của người cho. Nếu bạn cần thì hãy lấy. Nhưng nếu bạn ổn thì hãy nhường phần đó cho người khác, những người cần hơn mình. Những phần ăn đó tuy nhỏ nhưng lại giúp đỡ rất to lớn cho những người nghèo, người thất nghiệp do dịch bệnh.      

Vào những lúc khó khăn như dịch Covid 19, truyền thống ấy được lan tỏa trong cộng đồng, lòng người ngời sáng. Là một người sống nơi tâm dịch như tôi mới có thể hiểu được tình người ấy là như thế nào. " Mạnh thường quân còn đông hơn cả bệnh nhân. Đội ngũ công an, bộ đội, y bác sĩ luôn được tiếp sức hết mình từ cơm ngon đến nước mát. Người lao động nghèo, sinh viên mắc kẹt lại chả lo đói vì đã có rất nhiều điểm phát lương thực thực phẩm miễn phí.  Con buôn khẩu trang thì sợ ế vì đi đâu cũng thấy "Phát khẩu trang miễn phí". Xe bán tải, xe 4 - 7 - 16 - 35 chỗ nối đuôi hàng dài sẵn sàng hỗ trợ đội từ thiện. Giờ thì còn có cả những nhóm xe luôn sẵn lòng đưa đón mẹ bầu đi sinh nữa. Đội ngũ xe hoạt động du lịch liên tục gọi đến đường dây nóng, xin đăng ký công tác đón đưa các Bác sĩ tăng cường cho Đà Nẵng đến các bệnh viện làm nhiệm vụ, dù biết tham gia là chắc chắn 14 ngày cách ly không về nhà".  Các bác sĩ từ khắp mọi nơi đều đến đây, hỗ trợ cho Đã Nẵng. Dẫu họ biết vậy là phải xa nhà, xa gia đình, con cái, phải đối mặt với sự nguy hiểm tới tính mạng. Thế đấy tình người là vậy dù nguy hiểm cũng luôn giúp đỡ nhau.   

Năm nay đúng là một năm vô cùng khó khăn với toàn thế giới. Đại dịch làm cho nhiều người thất nghiệp. Dẫn tới mọi người sẽ không có lương thực, thực phẩm. Thượng đế cho ta gặp đại dịch Covid 19 ắt hẳn có lý do. Có lẽ Ngài muốn giúp ta nhận ra những điều vô cùng quan trọng nhưng lại bị phớt lờ như chiếc khẩu trang, cách sử dụng nó đúng cách. Hay là Ngài muốn thử tình đoàn kết của những con người đang sống chung dưới một bầu trời? Dù sao đi nữa nếu không đoàn kết chung tay thì đại dịch sẽ nhanh được đẩy lùi.  Và ta sẽ nhận ra cái tình cái nghĩa vào thời khó khăn sẽ có ý nghĩa như thế nàò. Cả nhân loại hãy cùng cố lên vượt qua đại dịch. Và sẽ sớm khôi phục lại những gì đã "lao dốc" trong ngững ngày vừa qua. Tôi cảm thấy đại dịch làm cho những con tim nguội lạnh trở nên ấm nóng , tình người sẽ mãi lan rộng trên khắp toàn cầu. Cố lên mọi người ơi!