Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 121

1. Em hãy nêu những hiểu biết của mình xung quanh tin tức trên.

2. Viết một bài văn ngắn (khoảng 400 chữ) từ vấn đề được nêu lên trong tin tức đó.

------------------------------

Các bạn trình bày lời giải đầy đủ của mình vào ô Gửi Ý kiến phía dưới (chú ý không copy trên mạng). Ba bạn có lời giải hay và sớm nhất sẽ được giải thưởng từ Online Math (Giải nhất 200 000 đồng, giải nhì 100 000 đồng, giải ba 50 000 đồng). Giải thưởng sẽ được công bố vào Thứ Sáu ngày 03/07/2020. Câu đố tiếp theo sẽ lên mạng vào Thứ Sáu ngày 03/07/2020.

CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN - BÀI VĂN SỐ 121:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Trương Thanh Hiếu

1.  Câu chuyện đầy ắp tình người được nhắc đến trong bức ảnh đó là một nhà hảo tâm tên Nguyễn Việt Anh với chiếc bình đựng trà chanh ở đường Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà Nội.

2.                “Lẽ nào vay lại không trả

   Càng trải qua những dòng chảy bất tận của cuộc đời thì con người chúng ta mới cảm nhận được hết những ý nghĩa sâu xa, thâm thúy trong hai câu thơ lục bát của nhà thơ Tố Hữu.

    Sống một cuộc đời hạnh phúc và ý nghĩa là không chỉ là được ăn sơn hảo hải vị, có thật nhiều tiền mà đôi khi nó chỉ giản dị như là gặp được bạn bè sau đợt nghỉ dịch vừa rồi, hay đạt được điểm 10 tròn trĩnh xứng đáng với công sức ôn luyện, miệt mài, hay ít nhất là lan tỏa hạnh phúc đến với mọi người. Quan trọng nhất đó là, một người hạnh phúc sẽ luôn có những suy nghĩ tích cực, từ đó mang tới và chia sẻ suy nghĩ ấy với mọi người xung quanh. Vì khi tình yêu thương, sự yêu mến được trao đi đến người khác thì nó cũng như một món quà vậy. Bạn trao cho cuộc sống sự yêu thương chân thành rồi cũng sẽ có ngày bạn sẽ được trả ơn theo một hình thức nào đó, vẫn là sự thương yêu đó mà thôi.    Sự “cho đi” không phải là quẳng đi những thứ mình vứt bỏ cho người khác để gọn chỗ mà là giúp cho người khác nhận được tình cảm mà bạn bỏ ra. Đó mới là sống vì người khác. Chỉ cần mọi người đều có trái tim nhân hậu, tình cảm thì lớp băng vĩnh cửu ở hai cực Trái đất có lạnh cũng phải tan chảy thôi. Trái ra, những người có trái tim băng giá, ích kỉ thì đến sa mạc Sahara cũng trở nên lạnh giá. Nếu như ngày giáng sinh hôm ấy, chúa trời phái những người có lòng tốt chứ không phải là trái tim giá lạnh kia thì cô bé bán diêm đã có thể về nhà....

       Không ở đâu xa, ngay tại thủ đô Hà Nội thân yêu của chúng ta cũng có sự ấm áp của lòng người đó thôi. Anh Nguyễn Việt Anh, một con người giàu nhân ái đã cùng với bạn bè mình trích một khoản nhỏ trong thu nhập làm một bình trà tranh đá miễn phí tại góc phố, nơi có nhiều người qua lại. Mỗi sang, anh đều dậy sớm pha trà cho mọi người. Vào buổi trưa, trời thì nóng bức, mọi người đều mệt, nhất là những tài xế công nghệ, shipper còn phải đi dưới cái nắng chang chang này. Hiểu được nỗi khổ của họ, anh đã để bình nước ở đó để cho mọi người đi qua có được một cốc trà ngon lành để giải khát.  Cốc nước mát lạnh này đã giúp cho người lao động ngoài trời được giải tỏa cơn khát và còn là chỗ nghỉ ngơi cho sảng khoái tinh thần để tiếp tục làm việc trong thời tiết khắc nghiệt như thế. “Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn gần” câu chuyện về con người giàu lòng nhân ái đã bay xa khắp tổ quốc, được cộng đồng mạng khen ngợi, dư luận ủng hộ. Đó là những tấm gương sang đáng để chúng ta noi theo học tập, là một hạt mầm cần ta chăm chút, gieo hạt.

       Là một học sinh còn ngồi trên ghế của nhà trường, em cũng không quá xuất sắc, những thứ em hiểu chỉ rất đơn giản nhưng em vẫn sẽ giữ được tinh thần học tập và làm việc theo phong cách Người tốt việc tốt của chủ tịch Hồ Chí Minh thân yêu và giúp người hoạn nạn bằng hết khả năng của bản thân. Và là một con người thì hãy sống như một con người tốt!

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHÌ:Nguyễn Thắng Hoàng

1. Hiểu biết của em về hình ảnh trên là :Bình trà chanh kèm hộp đá lạnh sạch sẽ xuất hiện bên đường Nguyễn Trãi giữa những ngày Hà Nội nóng đỉnh điểm, phục vụ miễn phí cho bất cứ ai dừng chân giải nhiệt đã khiến bao người lao động nghèo cảm kích

2.                                                                        Bài làm

 

Hoa trái của tĩnh lặng là cầu nguyện
Hoa trái của nguyện cầu là niềm tin
Hoa trái của niềm tin là hạnh phúc
Hoa trái của hạnh phúc là tình yêu thương

    Vâng! Những dòng thơ trên những khúc hát ru nhẹ nhàng gieo vào lòng người bao cảm xúc. Có khi nào bạn đã băng qua đường quá vội vã? Có bao giờ bạn đã không kịp ngắm nhìn vẻ đẹp của một đóa hoa? Có món quà nào của cuộc sống mà bạn không nâng niu cất giữ? Đừng đợi đến ngày mai mới nhận ra cuộc sống đã yêu thương bạn biết nhường nào. Con người chúng ta không sống đơn độc. Chúng ta sinh ra để yêu thương lẫn nhau. Và tình yêu thương là hạnh phúc của con người. 

   Tình yêu thương là gì? Đó chính là sự sẽ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Đó chính là sự đồng cảm, và một tinh thần đồng loại mà con người dành cho con người. Tình yêu thương có vô vàn hình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh. Tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, luôn xuất hiện vào cuộc sống hằng ngày. Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi. Bố mẹ bạn yêu bạn, anh chị người thân bạn chăm sóc cho bạn, bạn bè bạn lo lắng cho bạn…. Tình yêu thương chính là tình thân, tình nghĩa. Mỗi chúng ta đều sinh ra may mắn được sống trong tình yêu của cha của mẹ, chúng ta được gắn kết bởi tình yêu nồng nàn từ cha mẹ, từ người mang chung dòng máu với ta. Và khi chập chững vào lớp học, chúng ta biết đến tình yêu thương mới đó chính là tình bạn. Những người bạn là người xa lạ, được gắn kết với chúng ta bởi sự sẽ chia, bởi niềm vui và nổi buồn, bởi các cuộc trò chuyện, bởi sự giúp đỡ. Và cứ thế, trên đường đời sẽ xuất hiện rất nhiều tình yêu thương. Trong đó có một loại tình cảm, được gọi là tình yêu, đó là sự đồng điệu của hai tâm hồn, một chủ đề mà các nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Xuân Quỳnh, Puskin,…. họ viết lên những câu thơ, những bài tình ca ngọt ngào để ca ngời tình yêu, mang đến một sự thăng hoa bất tận. Và còn có một tình yêu đất nước, dân tộc, chúng ta sống trên cùng một tổ quốc, cùng một mảnh đất, chung tiếng nói và màu da vì thế, chúng ta dành tình cảm đồng thân đó cho nhau.

Tình yêu thương giống như một chiếc túi khổng lồ mà nhân loại không định nghĩa được. nó trìu tượng đến mức khó hiểu. Nhìn đứa trẻ mồ côi nằm ở hàng ghế đá, nhìn cụ già đang mon men đi xin ăn, nhìn người dân miền trung đang chịu những cơn bão, người thì bị chết, gia đình li tán, của cãi mất mát…..chúng ta cảm thấy sao xót xa, sao đau lòng quá. Tình yêu thương chính là sự lo lắng cho người với người, dù chưa từng gặp mặt, dù chị là sự lướt quá, nhưng trái tim con người là thế, tình yêu thương là vô tận. Và rồi, vì yêu vì thương chúng ta sẵn sàng giúp đỡ, bỏ tâm huyết chăm lo xây dựng các nhà tình thương tình nghĩa, để bao bọc các em nhỏ mồ côi, để cho các cụ già neo đơn có một mái nhà, để những người tàn tật, những trẻ em bị mặc bệnh hiểm nghèo có thể được chữa trị,…Dù là âm thầm giúp đỡ, hay công khai giúp đỡ, họ đều không cần mọi người biết đến, không cần mọi người tuyên dương, ghi danh. Chỉ cần nơi nào có tình yêu thương, nơi đấy thật ấm áp, và hạnh phúc.

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI BA: Bé Xa

1. Đó là điểm cung cấp trà chanh đá, khăn lạnh miễn phí trước khu vực 331 Nguyễn Trãi, Thanh Xuân Hà Nội đã thu hút nhiều người lao động tới uống nước. Người lên ý tưởng và thực hiện là chú Nguyễn Việt Anh. Địa điểm uống nước miễn phí này tuy mới đưa vào thực hiện một thời gian ngắn nhưng cũng là địa chỉ quen thuộc của nhiều người lao động tự do, tài xế taxi, xe ôm...

2.

Dưới cái nắng nóng đỉnh điểm của Hà Nội, có biết bao con người lao động, đã vất vả giờ càng vất vả hơn. Thế nhưng nơi đó đã có một thứ tưới mát lòng người, giản đơn lại rất ý nghĩa. Đó là một địa điểm cung cấp trà chanh miễn phí cho người dân lao động. Từ bác xe ôm, tài xế taxi đến cô chú lao công, ly trà chanh đã lau khô giọt mồ hôi trên trán, con đường mưu sinh vì thế mà cũng đỡ nhọc nhằn. Ly trà chanh miễn phí ấy nhỏ bé nhưng chứa đựng cả một tình nhân ái.
Cũng từng trải qua nhiều khó khăn, vất vả nên thấu hiểu được nỗi khổ của những người lao động, từ đó mà chú Nguyễn Việt Anh đã lên ý tưởng và thực hiện địa điểm cung cấp trà chanh miễn phí này. Thật ra pha được một ly trà chanh rất dễ, pha cả một thùng trà chanh cũng chẳng khó, nhưng đem nó để cho tất cả mọi người thì quả là một điều đáng ngợi ca. Người biết sẻ chia là người cho đi mà chẳng cần nhận lại, thấy mọi người vui vẻ thưởng thức ly trà chanh, chú đã hạnh phúc rất nhiều.
Ai cũng khen trà chanh ngon, mát lành, hợp vệ sinh. Dù là miễn phí, nhưng pha thùng trà chanh ấy vẫn rất tỉ mỉ. Đúng là ly trà chanh này ngon thật nhưng cái làm nên sự khác biệt với các loại trà chanh khác chính là tình cảm đong đầy, là sự tương thân tương ái, là giúp đỡ giữa những người cùng khổ.
Không chỉ dừng lại ở một điểm nhỏ, rồi sẽ có thêm nhiều tiệm trà chanh đá miễn phí khác sẽ được mở ra, tăng thêm số lượng bình nước, có thêm bánh mì để người lao động đỡ khát đỡ đói. Mỗi người chúng ta có thể chưa thưởng thức được ly trà chanh ấy thế mà cũng cảm thấy mát dạ thay. Người ta sẽ nhớ mãi, giữa cái nắng gắt của Hà Nội , có một ly trà chanh làm mát lòng người.