Lỗi: Trang web OLM.VN không tải hết được tài nguyên, xem cách sửa tại đây.

Bài văn số 116

1. Hình ảnh trên khiến em liên tưởng tới sự việc nào những ngày gần đây?

2. Bằng một bài văn ngắn, em hãy trình bày vai trò của giáo dục trong nhà trường đối với sự phát triển của mỗi con người.

------------------------------

Các bạn trình bày lời giải đầy đủ của mình vào ô Gửi Ý kiến phía dưới (chú ý không copy trên mạng). Ba bạn có lời giải hay và sớm nhất sẽ được giải thưởng từ Online Math (Giải nhất 200 000 đồng, giải nhì 100 000 đồng, giải ba 50 000 đồng). Giải thưởng sẽ được công bố vào Thứ Sáu ngày 29/05/2020. Câu đố tiếp theo sẽ lên mạng vào Thứ Sáu ngày 29/05/2020.

CHÚC MỪNG CÁC BẠN DƯỚI ĐÂY ĐÃ ĐẠT GIẢI VĂN VUI HÀNG TUẦN - BÀI VĂN SỐ 115:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Phạm Thị Thùy Linh

Câu 1 : Vụ việc học sinh lớp 1 bị chụp ảnh phê bình vì đi học sớm 15 phút, phải đứng ngoài cổng trường giữa trưa nắng 40 độ

Câu 2 : 

        Như một lời cảm ơn đến với những người thầy, người cô tuổi thơ của tất cả những cậu bạn học sinh đã trường thảnh, tôi từng nghe " Ơn thầy soi lối chỉ đường / Cho con vững bước dặm trường tương lai ". Câu ca dao ấy phải chăng là nỗi lòng của bao những học trò từng khoắc trên vai chiếc khăn đỏ, từng cài trên áo chiếc huy hiệu đoàn, từng trải qua bao tháng ngày học hành hăng say dưới tán phượng, và mỗi khi vững bước trên đường đời, họ lại không quên được những thầy cô giáo cũ. Phải chăng, những thầy cô giáo cho ta hành trang để ta học tập và vươn lên, tiếp thêm cho ta sự nhiệt huyết để học hành nghiêm túc .... Dù sao đi nữa, để có những con người thành công, không thể không kể đến vai trò của giáo dục...

      Nếu đơn giản hóa mà nói, thì giáo dục chính là " cuốn sách trao tặng tri thức" . Hàng ngày đến trường, các bạn học sinh được học tập và rèn luyện bao kiến thức bổ ích, mới mẻ. Nếu những kiến thức trên trang giấy đã quá đỗi trừu tượng, thì những thầy cô sẽ là chiếc lược gỡ rối mọi thắc mắc của học sinh . Bằng lòng yêu nghề và khao khát muốn những học trò của mình có được kiến thức mình truyền dạy, người giáo viên sẽ chẳng ngần ngại gửi tình yêu thương của mình qua từng trang sách ấm nồng. Và quả thật, những kiến thức ấy chính là hành trang quý báu chuẩn bị cho tương lai sau này. Nhờ đâu mà xã hội phát triển , nhờ đâu mà cuộc sống hiện đại hơn ? Tất cả bắt nguồn từ những trang giấy thủa học trò, có truyền dạy lại kiến thức thì thế hệ sau mới tiếp nối và phát huy được.

     Chẳng những thế, giáo dục còn là đường đi để giáo dục con người. Nếu như ta so sánh lòng mẹ là chiếc nôi để dạy ta những bài học đầu tiên của cuộc đời thì giáo dục dạy ta biết thêm những bài học vươn xa của cuộc sống. Hơn cả những bài học làm người trên trang giấy, thầy cô và bạn bè cũng là môi trường tốt nhất để ta tự nhận ra và hiểu thêm về cách ứng nhân xử thế. Một con người trưởng thành chỉ khi nhân cách trưởng thành. Một xã hội văn minh chỉ khi có những con người văn minh. Tôi đã từng tự rút ra bài học như thế ...

    Vai trò cuối cùng mà không phải ai cũng biết, chỉ có những tâm hồn nhạy cảm mới nhận ra. Theo tôi, giáo dục chính là "que diêm để thắp lên ngọn lửa hi vọng" . Bắt đầu một ước mơ phải từ những khát vọng nhỏ bé. Gieo cho con người khát vọng không phải là điều gì đó dễ dàng. Nếu con người sinh ra chỉ là để sống , sống chỉ vì bản thân và không biết cống hiến thì cái đầu sẽ không có chỗ trống cho những ước mơ. Trong môi trường giáo dục, ta sẽ được đánh thức những tiềm năng, để có thể tìm ra những năng khiếu của bạn thân và bắt đầu cho những ước mơ riêng của mình, thế đấy!

      Nếu bạn đã từng là một học sinh mà chưa nhận ra vai trò quan trọng của giáo dục đối với  đất nước và cũng như sự phát triển của xã hội thì thật đáng buồn. Tuổi trẻ là tương lai của đất nước, cảm hóa tuổi trẻ là cách duy nhất để xây dựng một xã hội văn minh và giàu đẹp, để một đất nước vươn lên xứng tầm với các cường quốc năm châu như cố chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói. Vì thế, đi cùng những trang sách của tuổi học đường, cố gắng nỗ lực học tập và cống hiến hết mình khi có thể là cách để sống hết những năm tháng áo trắng không lãng phí, bạn nhé.

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHÌ: PHẠM NGUYỄN MINH ANH

1) Hình ảnh khiến em liên tưởng đến một bé gải đang đứng trước cổng trưởng giữa trưa hè oi ả vì đến trường quá sớm

2)Trước khi đến trường, cuộc sống của chúng ta bó hẹp trong một ngôi nhà, một góc phố, một ngôi làng với những con người ta đã quen mặt, quen tình, với những trò chơi ta đã thành thạo, thuần thục. Nhưng ngày qua ngày, vẫn bầu trời ấy, vẫn ngôi nhà ấy, vẫn những con người với những công việc và thói quen ấy,... thật khó có thể tưởng tượng dược sự đơn điệu, tẻ nhạt bao trùm lên chúng ta như thế nào.Nhưng bước qua cánh cổng trường là ta bước vào một thế giới sôi nổi, say mê ăm ắp khát khao với bao điều mới lạ. Những thầy cô - những người cha mẹ mới, hàng chục người bạn, hàng trăm gương mặt mới lạ,... Tính cách, cuộc sống của mỗi người đã là một điều thú vị cho ta. Nhìn vào mỗi ngươi là một lần ta được nhìn vào gương để xem xét chính mình, kiểm nghiệm chính mình. Nhưng đó cũng chưa phải là điều tuyệt diệu nhất khi đến với trường học. Nhà văn M.Goócki từng nói: “Sách mở ra trước mắt tôi những chân trời mới”. Trên thế giới này, có thể trường học không phải là nơi nhiều sách vở nhất nhưng có thể khẳng định rằng đó là nơi có nhiều nhất những người dạy học. Dạy cách đọc sách. Và đó cũng là nơi sách được nâng niu trân trọng nhất. Và như thế. “những chân trời mới” đang được trải ra ngút ngàn trước mắt những đứa trẻ vừa chập chững bước vào cuộc sống. Thế giới rộng lớn ấy là thế giới của những cánh rừng rộng lớn, những cánh chim đại bàng mênh mông, những bước lao mình dũng mãnh. Là những lòng đại dương mênh mông xanh thẳm ăm ắp cá tôm. Là lòng đất thẳm sâu với bao khoáng sản, bao lò lửa đang rùng rùng sôi sục. Đó còn là những đất nước xa xôi với bao phong tục tập quán lí thú, độc đáo. Là nhưng người anh em cùng chung một Tổ với chúng ta trên khắp non nước Việt Nam,... Chao ôi! Thế giới này có bao điều diệu kì mới lạ. Từ hiện thực cuộc sống, “Cổng trường mở ra” còn dạy cho con biết ước mơ những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời này. Con ước thế giới này mãi hòa bình không có chiến tranh; con ước trẻ em trên khắp thế giới có cơm ăn, áo mặc và được đến trường như con; con ước ngày mai con sẽ được bay lên cung trăng thăm chú Cuội,... Thế giới của ước mơ rực rỡ, đẹp đẽ biết nhường nào!