Hỏi đáp bài tập

Hãy tham gia nhóm Học sinh Hoc24OLM

ôi anh chị ơi cái này em lớp 7 cũng viết mà

Đọc tiếp...

Bài làm

                                                                                        ..............(nơi bạn ở)......., ngày 6 tháng 1 năm 2021

Kính gửi bà ngoại mến yêu!

Con là ...(tên của bạn).... đây, cháu ngoại của bà. Trong những ngày nghỉ dịch để tránh dịch Covd-19 ở nhà, cháu đã được nghe và cảnh báo về con vi-rút Corona. Nó là một con vi-rút rất nguy hiểm, lây qua đường hô hấp nên cháu đã được biết một giải pháp đó là đeo khẩu trang khi nói chuyện và gặp người ngoài và giãn cách xã hội, mỗi người ở cách xa nhau 2m và không được đến nơi có nhiều người. Bộ y tế khuyến cáo mọi người phải sát trùng cả tay trước và sau khi đi ra ngoài, tránh tiếp xúc với người lạ. Tuy là khó khăn và nguy hiểm nên nhà trường đã cho cháu nghỉ học, nhưng nhà trường đã thông báo cho chúng em là học trực tuyến qua nhiều ứng dụng như Trans, Zoom,... Nên về việc học hành thì bọn cháu vẫn ổn. Dự báo rằng mấy tháng sau sẽ có vác-sin phòng ngừa bệnh, nên có thể chúng ta sẽ không phải lo về Covid. Sau những ngày nghỉ dịch, được tề tựu ở ngôi trường thân thương của cháu, cháu cảm giác cứ thấy bỡ ngỡ, lạ lẫm như mấy chục năm rồi mới về lại trường. Có lẽ đó chính là thời gian khó quên nhất đối với cháu.

Đến đây, thư cũng đã dài, cháu xin dừng bút tại đây, cháu mong bà sẽ giữ được sức khỏe, vì chuẩn bị tới đây lại có thêm một lần bùng phát dịch Covid nữa. Cháu chúc bà mãi giữ được sức khỏe để sống cùng cháu và gia đình.

                                                                                                                                                  Cháu của bà

                                                                                                                                        ........(Tên của bạn)......

                                                                                                                                    .......(Họ và tên của bạn).....

Đọc tiếp...

Covid rất nguy hiểm

 

 

 

Hết (Vì UPU quy định: bài dự thi dưới 800 từ)

Đọc tiếp...

Viết cho mình dài tầm 2 trang giấy A4 được không ?

Đọc tiếp...
Sâu dịch COVID 19 đã có những người thân phải xa nha vì ở xa không thể về được với gia đình nên họ phải ờ lại mắc dù rất muốn về
Đọc tiếp...
chị ơi chị phải ở xa nhà vì dịch COVID 19 làm cho chị phải xanhà có phải chị rất muốn về nhưng không về được chi hay sống vui vẻ và hạnh phúc nhé để diệt được COVID 19 rồi thì chi sẽ được về nhà
Đọc tiếp...

Dưới đây là một vài câu hỏi có thể liên quan tới câu hỏi mà bạn gửi lên. Có thể trong đó có câu trả lời mà bạn cần!

lên mạng mà lấy cho nhanh em ạ

Đọc tiếp...

Em tìm không có

Đọc tiếp...

https://baclieu.gov.vn/documents/20121/0/2020-12-07-14-52-34-01.pdf/0d17abb1-3ad4-0781-47b7-5f868f82c9cd?t=1607329901857

Tham khảo dàn ý trang này

Đọc tiếp...

Tham khảo:

Gửi chị gái yêu thương của em!

Năm 2020 vừa qua, Việt Nam và thế giới đã phải trải qua những ngày tháng khó khăn khi phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Khi nhiều nước lựa chọn kinh tế, thay vì an nguy của người dân mà không có những biện pháp kiên quyết chống lại đại dịch. Thì chúng ta cảm thấy thật tự hào khi Việt Nam là một đất nước dám đặt sự an toàn của nhân dân lên trên lợi ích kinh tế.

Không chỉ gây ra những thiệt hại, mà nhìn nhận khách quan, Covid-19 cũng đem lại cho mỗi người thật nhiều trải nghiệm quý giá. Đối với chị em mình, đó sẽ là rất nhiều cái lần đầu tiên. Lần đầu tiên, cả gia đình mình cùng nhau nấu ăn. Lần đầu tiên, cả nhà mình cùng nhau ngồi xem một bộ phim… Em tin chắc đó sẽ là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất đối với gia đình mình.

Nhưng, điều khiến em cảm thấy trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Đó là bài học về tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam. Đất nước ta vốn là một dân tộc có truyền thống đoàn kết. Trong quá khứ, nhân dân ta đã từng đoàn kết chống lại biết bao nhiêu kẻ thù xâm lược để giành lại nền hòa bình. Đến hôm nay, tinh thần đoàn kết ấy lại một nữa chứng tỏ sức mạnh to lớn của nó để giúp Việt Nam chiến thắng đại dịch Covid-19. Ngay từ khi nước ta có ca nhiễm đầu tiên cho đến thời điểm số người nhiễm bệnh lên tới hàng chục, hàng trăm người. Từ các cấp chính quyền đến người dân đều thể hiện được tinh thần đoàn kết một lòng. Những quy định nghiêm ngặt của Nhà nước về việc phòng chống dịch bệnh lập tức được ban hành. Những người dân từ người già đến trẻ nhỏ đều nghiêm chỉnh chấp hành các quy định: như đeo khẩu trang khi đi đến nơi công cộng, thường xuyên rửa tay bằng nước sát khuẩn, hạn chế đi ra nơi đông người… Đặc biệt, trong thời điểm cả nước thực hiện giãn cách xã hội, toàn dân đều nghiêm chỉnh chấp hành. Nhiều bác sĩ dù còn trẻ hay đã về hưu đều sẵn sàng xung phong lên tuyến đầu chống dịch, thậm chí còn có cả những sinh viên của ngành y cũng sẵn sàng giúp sức. Những cây ATM gạo, ATM khẩu trang hay địa điểm phát thực phẩm miễn phí... được tạo ra không chỉ chứng tỏ tấm lòng tương thân tương ái mà còn là sự đoàn kết của toàn dân quyết đẩy lùi đại dịch… Bản thân một sinh viên như em, khi tham gia vào những công việc này, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào.

Đại dịch đã giúp chúng ta cũng nhận ra được những tình cảm thật tốt đẹp. “Không ai bị bỏ lại phía sau” - đó là câu khẩu hiệu mà mọi người dân Việt Nam đều biết đến. Sự đoàn kết xuất phát từ trên dưới một lòng đã đem lại sức mạnh to lớn. Việt Nam tự hào khi được đánh giá là một nước kiểm soát tốt dịch bệnh. Tuy còn một bộ phận không nhỏ những người vì lợi ích cá nhân mà bỏ qua lợi ích dân tộc. Nhưng tựu chung lại, dân tộc Việt Nam vẫn thể hiện được một tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng chống lại dịch bệnh Covid-19. Ai cũng đã hiểu được đây là một cuộc chiến dài ngày và cần phải có sự đoàn kết mới có thể chiến thắng được trận chiến này.

“Chống dịch như chống giặc” - cuộc chiến này vẫn còn lâu dài. Em và chị hãy cùng nhau góp một phần nhỏ bé của mình vào công tác phòng chống dịch bệnh. Thật hy vọng rằng đất nước mình sẽ sớm được bình an, chị nhỉ?

Cuối thư, em muốn chúc chị học tập tốt và giữ gìn sức khỏe!

Đọc tiếp...

Tham khảo:

Hà Nội ngày 22 tháng 12 năm 2020

Anh ......... thân mến!

Em là ......... - em trai của anh đây. Chắc là anh rất bất ngờ khi nhận được bức thư này của em nhỉ? Vì bình thường em luôn rất lười viết. Thế nhưng hôm nay, em cầm bút lên, viết lá thư này gửi anh vì muốn được chia sẻ với anh đôi điều.

Chắc anh cũng biết, dạo gần đây, đại dịch Covid-19 đang hoành hành trên khắp thế giới, thu gặt vô số tính mạng của những con người vô tội. Khiến không biết bao người phải rơi vào cảnh tang thương. Mỗi khi nhìn thấy trên tivi hình ảnh những người dân đau khổ vì phải chia xa người thân, em lại không cầm được nước mắt. Chính vì thế, suốt mấy tháng nay, nước ta luôn trong trạng thái căng thẳng, ra sức thực hiện nhiều biện pháp để phòng tránh lây lan dịch bệnh. Sau thời gian đỉnh dịch, nước ta về cơ bản đã kiểm soát được tình hình, đưa cuộc sống của người dân về trạng thái ổn định thường ngày. Tuy nhiên, cũng vì vậy, có một bộ phận người dân thả lỏng quá mức, dễ đưa đến nguy hiểm. Và em nhận ra rằng, hình như trong đó có cả anh.

Em bắt gặp nhiều lần, khi cùng mẹ đi siêu thị, anh không mang khẩu trang. Anh cũng thường xuyên đi chơi liên tục đến những nơi đông người như quán cafe, rạp chiếu phim… và tất nhiên anh không mang theo khẩu trang. Anh cũng thưa dần những lần rửa tay, sát khuẩn khi đi từ bên ngoài về. Em biết, những điều đó chỉ là những vấn đề nhỏ nhặt, không mấy ai để ý và rất nhiều người bạn ngoài kia của anh cũng vậy. Nhưng em vẫn mong anh sẽ thay đổi những thói quen đó. Thực hiện đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế. Vì ngoài kia, vẫn còn rất nhiều những nguy hiểm tiềm tàng của đại dịch Covid mà chưa ai kiểm soát hoàn toàn được. Trước hết để bảo vệ cho sức khỏe của chính ánh. Để anh mãi là người anh trai cao lớn, mạnh mẽ, làm tấm gương tốt và luôn bảo vệ cho em. Và sau nữa, là để bảo vệ cho tất cả những người thân, người bạn yêu quý hằng ngày luôn ở bên cạnh anh. Anh nhé!

Em tin chắc rằng anh sẽ làm được. Và tất cả chúng ta - đất nước Việt Nam sẽ cùng nhau vượt qua đại dịch Covid-19 này mà không để lại bất kì ai ở lại phía sau của dòng chảy thời gian.

Em trai của anh

Đọc tiếp...