- Năm 802, vua Giay-a-vác-man II thống nhất lãnh thổ, đổi tên nước là Cam-pu-chia, mở ra thời kì Ăng-co-thời kì phát triển rực rỡ nhất của Vương quốc Cam-pu-chia.
Ăng-co là tên kinh đô được xây dựng ở vùng Tây Bắc Biển Hồ (nay thuộc tỉnh Xiêm Riệp). Sau này, người ta lấy Ăng-co đặt tên cho thời kì dài nhất và phát triển rực rỡ nhất của Vương quốc Cam-pu-chia phong kiến.
+ Đất nước thống nhất, ổn định. Các vương triều ra sức củng cố quyền lực, đồng thời quan tâm đến đời sống nhân dân.
+ Mở rộng quyền lực ra bên ngoài thông qua những cuộc tấn công quân sự, biến vương quốc trở thành một cường quốc trong khu vực.
+ Nông nghiệp phát triển thịnh đạt, nhiều công trịnh thủy lợi được xây dựng
+ Cư dân đánh bắt cá ở Biển Hồ, khai thác lâm thổ sản,…
+ Thủ công nghiệp phát triển với nhiều ngành nghề.
+ Có nhiều tín ngưỡng dân gian: tín ngưỡng phồn thực, tục cầu mưa,…
+ Du nhập Hin-đu giáo và Phật giáo…
+ Chữ viết được sáng tạo vào thế kỉ VII và ngày càng được hoàn chỉnh.
+ Văn học: dòng văn học dân gian và văn học viết với các truyện thần thoại, truyện cười, truyện thơ,… rất phong phú.
+ Rất phát triển, tiêu biểu là quần thể tháp đồ sộ và độc đáo Ăng-co Vát, Ăng-co Thom,…
Vận dụng: Trình bày những nét tiêu biểu về văn hóa của Vương quốc Cam-pu-chia.